"Tiểu Uyên ba ngày nữa là đám cưới của Bách tổng em đi cùng tôi chứ? "
Cô đang gọt hoa quả thì giật mình, Bách tổng_Bách Lý Nham. Nhanh thật mới đó mà đã một tháng rồi sao?
"Ko rảnh! "
"Đừng quên em giờ là bạn gái của tôi! "
"Tôi sẽ ko quên! "
Cô xoay bước bỏ đi lên phòng, lấy điện thoại ra, ảnh đại diện là ảnh cô và anh. Anh đang hôn cô, bức ảnh được chụp tại Đà Lạt.
"Đến giờ thì anh cũng sắp là chồng người ta rồi, em cũng là bạn gái của người ta. Coi như mình có duyên ko nợ. "
Reng reng
Cô ngạc nhiên nhìn dãy số lạ:"Alo? "
Đầu dây bên kia vang lên một âm thanh nhỏ nhẹ:"Chị hai? Chị có nhớ em ko? "
"Kim Lâm! "_giọng cô vui mừng
"May quá! Chị còn nhớ em là em vui rồi! "
"Ngốc quá chúng ta là chị em mà. Chị có còn giận gì em đâu. "
"Em về nước được một tuần rồi, em có chồng và rất hạnh phúc. "
"Chúc mừng em! "_tự nhiên cô tủi cho mình quá.
"Mai nay chị dắt em đi siêu âm được ko? Em có baby rồi! Nhưng chồng em anh ấy bận! Em muốn chị em mình hàn huyên. "
"Được! "
...
Sáng hôm sau em gái cô nhờ tài xế chạy đến công ty cô, đúng lúc cô và hắn đi làm.
Ting ting
Nó bước xuống xe nhìn cô cười cho tới khi thấy hắn ánh mắt cứng lại:
"Chị hai... Em... "
Hắn cũng nhìn nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1730-phu-nhan-anh-ve-roi/2218100/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.