" Haizzz.... " Tần Chiêu nằm bò trên bàn, thở dài thườn thượt.
Kiều Tiểu Mạnh ngồi một bên vỗ vỗ đầu anh, nói, " Thôi nào Tiểu Chiêu tử, Giang đại thần chỉ mới nghỉ học có 1 buổi thôi mà sao trông cậu lại héo úa dữ vậy nè! "
" Cút! " Tần Chiêu hất tay Kiều Tiểu Mạnh ra, úp mặt vào khủy tay, từ chối nhìn thế giới.
Dạo thời gian gần đây, kể từ ngày Giang Ngộ Tuyết chuyển trường đến học cùng anh, lại còn tham gia đội tuyển tranh biện tiếng anh với anh thì gần như là một ngày 24/24 anh đều được ở cạnh hắn. Anh đã quen với việc đi đâu, làm gì cũng có hắn ở bên cạnh rồi. Bây giờ đột nhiên tách ra, cảm giác thật sự không dễ chịu chút nào, giống như là đã bị ai đó rút đi mất một phần quan trọng của linh hồn vậy.
" Ây dô ~ Đừng ủ rũ không vui như thế nữa, không phải cậu ấy đã nói là buổi chiều sẽ đến trường sao? Đi thôi, ra ngoài chơi thôi, hết giờ ra chơi, lại học thêm hai tiết cuối nữa, đến giờ nghỉ trưa là chắc cậu ấy sẽ đến rồi. "
" Cậu quá ngây thơ rồi! Cậu cũng không đủ hiểu cậu ấy. Cậu ấy nói là khi nào xử lý xong công việc, nếu như kịp thời gian thì buổi chiều sẽ đến trường. Nhưng mà tớ biết chắc là cậu ấy sẽ không đến. Công việc của cậu ấy cứ chất như núi ấy, cảm giác như làm mãi, làm mãi cũng không hết. Hồi trước, khi còn học ở trường cũ, lịch học của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1314-2/2753516/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.