Thời gian lại yêm ả trôi. Giữa tháng 9, trời lại nóng như đổ lửa. Các ông các cụ thường nói tháng 9 là cái đuôi của mùa hè, đúng là nói cấm có sai mà.
Buổi tối, khi Giang Ngộ Tuyết và Tần Chiêu vừa kết thúc buổi huấn luyện ở đội tuyển tranh biện, vừa trở về ký túc xá, Giang Ngộ Tuyết mới mở nguồn điện thoại lên thì thấy một vài cuộc gọi nhỡ đến từ Ngôn Tuần.
Hắn khẽ cười, chạy ra chỗ vắng và gọi lại cho y. Ở đầu dây bên kia, Ngôn Tuần rất nhanh đã bắt máy, " Ây dô, Tuyết tổng à, cậu làm gì mà từ chiều đến giờ tôi gọi cho cậu mấy cuộc mà cũng không được thế? "
" Ầy~ thật xin lỗi nhé. Hồi chiều đến giờ tôi ở trong trường học, bận học tập, vì thế nên tắt nguồn điện thoại. Mà thôi, không nói chuyện này nữa, Ngôn tổng hôm nay gọi cho tôi nhiều cuộc điện thoại như thế là có chuyện gì quan trọng muốn nói sao? "
" À, đúng! Căn nhà kia của cậu chúng tôi đã lắp đặt hệ thống an ninh với hệ thống điện, nước, khí ga các kiểu xong cả rồi, bây giờ chỉ cần bố trí thêm nội thất nữa là có thể chuyển vào ở rồi. "
" Tốt quá rồi! Cảm ơn Ngôn tổng nhé! "
" Không có gì. Đây là điều mà chúng tôi nên làm cả mà. "
" Ừm. Tiền thù lao thì cuối tuần này tôi sẽ chuyển cho các anh. Thế nhé, cúp đây! " - Nói rồi, Giang Ngộ Tuyết liền cúp điện thoại và đi trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1314-2/2753517/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.