“Thưa anh, xin hỏi các anh đi hai người sao? Mời đi bên này ạ.” Người phục vụ thấy Trần Túy và Đặng Lê Dương đi vào, nhiệt tình đón tiếp. Trần Túy không để ý đến hướng người đó chỉ mà đi thẳng về phía Chân Điềm đang ngồi: “Tôi ngồi ở đây.”
Người phục vụ lúng túng dừng tay trong không trung, Đặng Lệ Dương nhìn cô cười cười, đi theo Trần Túy vào trong: “Ở đây chắc là còn chỗ chứ?”
“Còn còn ạ.”
Người phục vụ lấy lại tinh thần, đuổi theo bước chân bọn họ.
Rất nhanh, Trần Túy đã đến bên cạnh bàn của Chân Điềm, Đặng Lệ Dương chạy lên trước khi Trần Túy kịp mở miệng, kinh ngạc nói: “Đàn em, trùng hợp quá, em cũng ăn cơm ở đây à?”
Trần Túy nhìn Đặng Lệ Dương cố ý chắn trước mình, không nói gì.
Chân Điềm không ngờ lại gặp được Đặng Lệ Dương và Trần Túy ở đây, hơi ngạc nhiên mà quay đầu lại nhìn bọn họ: “Học trưởng, anh Đặng, các anh cũng đến ăn cơm sao?”
“Đúng vậy, mới quay xong, chỗ này cũng khá gần đài truyền hình mà.” Đặng Lệ Dương cười hiền lành, vô tình mà cố ý đánh giá người đàn ông đối diện Chân Điềm, “Vị này chính là?”
“À, đây là bạn em, Chu Kha Dã.” Chân Điềm nói, nhớ tới lần trước quên giới thiệu Trần Túy cho Chu Kha Dã, liền quay lại nói với anh ta, “Hai vị này là dẫn chương trình của đài ABA, Đặng Lệ Dương và Trần Túy.”
Chu Kha Dã đứng lên, gật nhẹ đầu với bọn họ: “Hân hạnh.”
“Hân hạnh hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-do-ngot/3570649/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.