Giờ mới để ý hình như số vote càng ngày càng giảm:(
-----------------------------------
Lầm tưởng về mọi thứ quá tốt sẽ khiến con người thất vọng càng nhiều, Song Ngư đã học được cách làm chủ cảm xúc của bản thân, cô biết rằng, Song Tử chưa bao giờ thích cô, chưa bao giờ thật tâm nhìn nhận cô nên mới quên đi tiếc thương người khác.
“Loại người như thế thật ghê tởm” Thiên Bình hét trong điện thoại.
Song Tử là một trong những thành phần mà Thiên Bình cảm thấy vô cùng bất ngờ, vứt bỏ tình cảm của người khác, ích kỷ với tình cảm của mình, nhu nhược không tài cán.
“Nhân Mã thì... thôi, tớ chả còn gì để nói về cậu ta cả” Thiên Bình bỗng trở nên chán nản ỉu xìu.
Song Ngư liên tục gặp cuộc gọi này đến cuộc gọi khác, bây giờ Song Ngư chỉ muốn vớt vát niềm yên tĩnh và mạnh mẽ còn sót lại trong bản thân để mà tiếp tục tìm một lối đi hữu ích cho chính mình, ngay cả khi gục ngã nhất, cô cũng muốn bản thân tự đứng dậy, mọi người càng quan tâm, càng khiến Song Ngư nghĩ rằng họ thương hại cô, Song Ngư không cần điều đó.
“Thiên Yết“. Song Ngư khẽ thều thào.
Thiên Yết vuốt ve mái tóc màu đỏ mềm mượt cắt ngắn của cô, Song Ngư rất giống mẹ mình, màu tóc tự nhiên cũng do gen di truyền của bà ấy, ngoại hình từ đầu đến chân đều như một khuôn đúc ra, chỉ trừ thay vào mái tóc bồng bềnh của bà là mái tóc được cắt ngắn gọn gàng tự nhiên lòa xòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-binh-thuong-hay-ki-la/2394800/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.