Có lẽ vẫn còn sốt, Giang Nhất cảm thấy cơ thể rất mệt mỏi. Nhưng nghĩ đến Kiều Kiều không có ai trông, anh không thể để con bé một mình được.
"Kiều Kiều, ba hơi mệt, ba dẫn con đi tìm chú Viên Viên được không?" Giang Nhất tính nhờ trợ lý giúp đỡ.
Yến Nam Sâm vẫn chưa đi, hắn đã chuẩn bị mặt dày mày dạn, nghe Giang Nhất định giao con gái cho một người chú nghe có vẻ không đứng đắn lắm, không khỏi cau mày.
Cũng thấy sắc mặt Giang Nhất quả thật không được tốt, nhưng rối loạn nồng độ pheromone ngoại trừ hắn ra thì không ai có thể giúp được.
Kiều Kiều ngồi trên ghế sofa bên cạnh Yến Nam Sâm, nghe ba nói vậy thì lắc đầu: "Không muốn, không muốn." Rồi nhìn Yến Nam Sâm, tay nhỏ kéo kéo áo hắn: "Bạn tốt, hay là chú chơi với tôi đi."
Thấy con gái kéo nhẹ áo mình, trái tim Yến Nam Sâm tan chảy, hắn nhìn về phía Giang Nhất.
Giang Nhất: "..." Ba sợ lạc mất con đó con gái, nhìn thấy ánh mắt giống hệt nhau của ba con họ, anh đau đầu day trán, tâm trạng rất phức tạp.
Rồi anh thấy một lớn một nhỏ đang thì thầm to nhỏ.
Một người dám nói, một người dám nghe.
Kiều Kiều kéo kéo áo Yến Nam Sâm, ra hiệu hắn nghiêng tai lại gần.
Yến Nam Sâm cúi đầu lại gần con gái, giọng nói rất nhẹ: "Có gì dặn dò hả?"
"Ba tôi day trán hoặc nhéo mũi có nghĩa là hôm nay ba đã quên uống thuốc huyết áp, nếu bác cả nhìn thấy nhất định sẽ mắng ba, không uống thuốc là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1122-dieu-dieu-tho/5046295/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.