Kế hoạch bỏ lại Nguyên Duệ của Triệu Bình khá thành công, chỉ là nó rẽ theo một hướng khác hoàn toàn.
Điềm Tư Tư mang thai, vào đúng dịp lễ nguyên tiêu liền hạ sinh. Lúc này, Triệu Nguyên Duệ đã năm tuổi, nó đã hiểu được nhiều chuyện rồi. Biết được mẫu hậu mang thai, cậu bé rất háo hức a.
Dù sao cả cung điện to lớn chỉ có mình cậu là điện hạ, ngày thường ngoại trừ học chữ và luyện võ, cậu bé cũng không có gì chơi, chỉ có Tiểu Bĩnh mà thôi. Nhưng nó cũng già rồi nên lười để ý đến cậu bé.
Bây giờ Điềm Tư Tư mang thai, Nguyên Duệ là người vui nhất. Có thêm một em trai chính là có thêm một đồng minh cùng với nó giành mẫu hậu khỏi tay phụ vương rồi.
Người vui thứ hai là Triệu Bình. Ngoài chuyện khai chi tán diệp cho Hoàng thất thì quan trọng hơn là Nguyên Duệ có người chơi cùng, không cần xen vào phu phụ hai người nữa.
Ừm, đúng vậy. Cả hai gật gù.
“Aaaaa……aaaaaaa….. Triệu Bình chết tiết. Tất cả là tại chàng.”
Điềm Tư Tư dù đã trải qua một lần sinh nở trước đó nhưng chung quy vẫn không chịu được nỗi đau đớn thấu xương tuỷ này. Nàng mặt mũi mồ hôi trắng bệch, bám vào thành giường la hét khiến cho bà mụ sợ hãi cực kì.
Triệu Bình và Triệu Nguyên Duệ đã bị đuổi ra ngoài từ sớm. Ở bên ngoài, nghe âm thanh la hét của mẫu hậu khiến Nguyên Duệ có đôi chút sợ hãi nhưng khi phụ hoàng bảo nó đi thì nó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-phuong-phap-nghich-tap-cua-vuong-phi-ba-dao/2594769/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.