Tăng Du bị vứt xuống biển cho cá mập ăn thịt.
Ba tháng sau.
Trong lễ công bố những sản phẩm xuất sắc của Hội trang sức đá quý Pháp đã xuất hiện một tác phẩm làm cho người khác vô cùng ngạc nhiên và cũng rất cảm động, Kỷ Sênh vô tình xem được buổi phát trực tiếp của lễ công bố đó, vừa nhìn cô đã chắc chắn rằng tác phẩm đó có liên quan tới Lương Nặc.
Sản phẩm đó nhìn rất đơn giản, với những nét hoa văn chủ yếu là cánh hoa với năm loại màu sắc rực rỡ, lonh lanh óng ánh, bên cạnh viên kim cương còn được khắc một chữ B, viên kim cương với độ tinh khiết rất cao, tinh tế và xinh xắn, rõ ràng thể hiện được địa vị của trang sức.
Do nhà thiết kế hôm đó không có mặt được ở buổi lễ công bố, vì vậy trên màn hình chỉ hiện lên được một câu nói của nhà thiết kế.
“Cuộc đời sóng gió, tôi đến từ biển cả.”
Tuy câu nói này dường như không có liên quan gì mấy tới sản phẩm trang sức kia nhưng nó khẳng định thêm cho ý nghĩ của Kỷ Sênh, cô lập tức nói ra suy nghĩ của mình với Bắc Minh Dục, Bắc Minh Dục đưa đoạn video cho Tiểu Bắc đang ngồi bên cạnh.
“Là mẹ con à?”
Anh đã thay đổi cách gọi cho Tiểu Bắc, hàng ngày việc anh làm nhiều nhất, lời anh nói nhiều nhất là về những kỉ niệm, những kí ức.
Tiểu Bắc mím môi, cậu bé từ trước tới nay chưa từng nhìn thấy thiết kế của Lương Nặc, hoặc có thể trẻ nhỏ có một trực giác đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/843015/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.