Ai cũng đều không biết, ở trong một góc nhỏ có con mắt nhìn như mắt rắn độc đang không ngừng quan sát bọn họ.
Lần này Kỷ Sênh đã sinh đôi, một trai một gái.
Đúng là thai long phụng.
Nhưng vẫn chưa đặt tên cho bọn chúng.
Ngày hôm đó, Bắc Minh Dục và Lương Nặc, Lý Tranh Diễn và Kỷ Sênh, cùng với Tiểu Bắc và Khả Khả đều ngồi lại với nhau thảo luận xem đặt tên cho hai em bé là gì, Khả Khả vừa cười vừa nhìn vào hai đứa bé: “Ba à, con thấy em trai rất là xinh.”
“Thế con cảm thấy đặt tên gì nghe hay nào?” Lý Tranh Diễn tiện miệng thì hỏi.
“Lý Tiểu Sửu!” Khả Khả cười đắc ý nói: “Cô giáo con nói rồi, đặt tên càng khó nghe thì lớn lên sẽ ngược lại với tên, tức là sau này em ấy có lớn lên nhất định sẽ rất đẹp trai, muốn vậy thì khi nhỏ phải đặt là Tiểu Sửu.”
Lý Tranh Diễn ném cho cô con gái lớn một cái lườm, cái con bé này đúng là không những nghịch ngợm mà còn mồm mép.
Phải rèn dần thôi.
Buổi tối về tới nhà, Lương Nặc hòa cho Tiểu Bắc một cốc sữa, dỗ cậu đi ngủ, sau đó Bắc Minh Dục liền quấn lấy cô: “Lý Tranh Diễn đã ba đứa con rồi đấy, chúng ta đến cái thai thứ hai còn chưa có....”
“Kỷ Sênh cũng chỉ mang thai tổng cộng có hai lần mà.”
“Anh không biết!”
Bắc Minh Dục vẫn không chịu buông tha cho cô, anh ghé sát lại người cô....
Nhưng cái bụng của Lương Nặc vẫn không thấy có dấu hiện gì, đợi cả mấy tháng, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/843014/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.