Ngày hôm sau, ánh mặt trời rất rực rỡ.
sáng sớm Lương Nặc và Liễu Tiêu Hàn đã đi lên huyện, nhằm trốn tránh việc phải tiếp xúc nhiều với Bắc Minh Dục.
Bữa trưa hai người họ cũng không trở về.
Đi hết các con phố, hai người còn đi cắt tóc, chụp ảnh chân dung, dường như hoàn toàn mặc kệ Bắc Minh Dục vậy.
“Cậu nói xem bức này đẹp hay bức này đẹp?” Liễu Tiêu Hàn chọn đi chọn lại đều cảm thấy các bức ảnh chụp bình thường quá, lại nói: “Hay là đi chụp lại cho đẹp đi để tớ đăng lên mạng xã hội?”
“Tớ thấy bức này cũng đẹp mà!” Lương Nặc chỉ tay vào một tấm rồi nói.
Cuộc nói chuyện của hai người vừa kết thúc không lâu, một chiếc xe Benltey được lái từ từ từ đầu phố này tới đầu phố kia của thị trấn, người trên đường còn ngạc nhiên ở cả bà Vương, họ chỉ trỏ, xì xào trầm trồ khi chiếc xe tiến vào.
Lương Nặc cũng đã nhìn thấy biển số xe, cảm giác rất quen.
“Tiêu Hàn, cậu có thấy chiếc xe kia rất quen không?”
“Người trong xe.....” Liễu Tiêu Hàn há hốc mồm dường như có thể nhét vừa một quả trứng gà, nheo mày tức giận nói: “Không phải nói làng nhỏ chín ngõ 18 hẻm à? sao bọn họ cũng tìm đến rồi? Bắc Minh Dục vừa tới hắn ta cũng tới liền?”
Đổng Hàn Thanh vốn dĩ muốn dừng xe lại để hỏi nhà bà ngoại Lương Nặc ở đâu nhưng vừa mới xuống xe anh ta đã nhìn thấy Lương Nặc và Liễu Tiêu Hàn đang nắm tay nhau đứng trước một cửa hàng bách hóa.
Bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842789/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.