Trong căn phòng tạm giam, Bắc Minh Dục và Diệp Thành Minh ngồi đối diện với nhau, chiếc bàn sắt lạnh ngắt khôngđể bất kỳ vật gì ở phía trên.“Thiếu gia, cậu phải tin tôi, tôi tuy làháo sắc nhưng tuyệt đối không đồi bại tới mức đi làm cái chuyện....vớimột người mẫu trẻ! Đều là Hoắc Doanh Doanh hại tôi....người phụ nữ đóchính là hạng....chỉ cần chi tiền là có thể chơi, tôi căn bản chẳng thể phạm tội đó...”“Tôi biết.” Bắc Minh dục nheo mày: “Anh có từng nghĩ rằng ngay từ đầu đây đã là một cái lưới?”Diệp Thành Minh đần mặt ra gật đầu: “Tôi có từng nghĩ, thế nhưng ai lại có thể nhằm vào tôi như thế?”“Không nhất định là chỉ nhằm vào anh!”“Ý thiếu gia là thông qua tôi để đả kích tập đoàn?”Bắc Minh Dục tiến hành phân tích: “ĐÚng,dù gì anh cũng làm ở tập đoàn bao nhiêu năm như thế, thiếu anh thì coinhư tập đoàn bị chặt mất một cánh tay.”Diệp Thành Minh nghe thế có phần tự mãnnhưng trong lòng vẫn rất cáu kỉnh: “không sai, Đổng Hàn Thanh, nhất định là hắn ta, trước đây hắn ta hại tập đoàn, sau đó vì chuyện của bạn gáihắn mà đã tới tìm tôi mấy lần liền, nhất định là do tôi không nói rachân tướng nên hắn hận tôi!”“Bạn gái anh ta có chuyện gì?”“Cái này....” Diệp Thành Minh do dự không muốn nói, hồi lâu sau mới mở miệng: “Tôi đồng ý với Tô Tư sẽ giữ bí mật rồi!”“Tôi không có tư cách để đàm phán với Đổng Hàn Thanh, rất khó để làm cho Hoắc Doanh Doanh từ bỏ ý định không kiện nữa.”Diệp Thành Minh đột nhiên vội vàng nắm lấy tay Bắc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842762/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.