Lương Nặc im lặng một lát rồi lắc lắc đầu: “Anh cũng đã hại tôi phải nằm viện mấy hôm thì nói gì tới người họ Đổng kia? Thiếu gia, anh đúng là không đáng mặt đàn ông, tôi đã giải thích với anh hết lời như thế rồi, anh còn không tin, bây giờ anh lại còn hỏi ngược lại tôi tin hay không tin.”
“Tôi không đáng mặt đàn ông?” Bắc Minh Dục đột nhiên đứng lên, ánh mắt nhìn cô như muốn bốc lửa.
Lý Tranh Diễn không thể thấy lửa mà không dập, tiến lên phía trước giải thích: “Tiểu Nặc Nặc, sự việc lần này em thực sự nhầm lẫn rồi, bọn anh cùng lắm là chỉ cảnh cáo Đổng Hàn Thanh thôi, đánh người những chuyện bạo lực như thế, thực sự không phải do ông bạn anh làm đâu.”
“Anh ta thường xuyên đánh tôi.” Lương Nặc quay ra nói hết sức nghiêm túc, chua xót.
Lý Tranh Diễn đơ người ra vài giây, trộm quay ra nhìn Bắc Minh Dục với ánh mắt khinh miệt trách móc như muốn nói: “Tên này đúng là không biết xấu hổ, đến phụ nữ cũng đánh.”
Bắc Minh Dục ánh mắt như đao như lửa nhìn Lý Tranh Diễn rồi lại quay ra nhìn trừng trừng Lương Nặc, như kiểu Lý Tranh Diễn không còn tồn tại nữa.
Lý Tranh Diễn hắng hắng giọng hai tiếng rồi nói: “Tiểu Nặc Nặc, Minh Dục là người thế nào chả nhẽ em lại không rõ? Nếu thực sự việc này là do cậu ấy làm thì chắc chắn cậu ấy sẽ thừa nhận, lại nói, cái tên Đổng Hàn Thanh ấy đúng là đáng ăn đòn, em biết không, những bức ảnh làm Minh Dục tức chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842630/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.