Buổi sáng ngày hôm sau, Cố Viêm nằm trên giường nhớ đến tới hôm qua Ôn Thiển đưa ra trò chơi thử hẹn hò với nhau. Cực kỳ quê mùa giống như mấy bộ phim thần tượng mười mấy năm trước.
Nhưng ma quỷ xui khiến anh đồng ý rồi.
Một giây sau anh muốn đổi ý nhưng lúc đó đột nhiên Ôn Thiển chồm tới hôn anh mất rồi.
Anh chưa từng chạm vào phụ nữ bao giờ, đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với đôi môi mềm mại của phụ nữ. Trên người Ôn Thiển mang theo hương vị ngọt ngào, có lẽ là do hiếu kỳ nên anh đã nhận lấy nụ hôn của cô.
Nụ hôn nồng nhiệt qua đi, Ôn Thiển e thẹn nói tạm biệt với anh: “Ngày mai gặp.”
Đôi môi vẫn còn lưu giữ hơi ấm của cô khiến cho cả người có một sự rung động không tên.
Cho nên là bọn họ bắt đầu hẹn hò rồi sao?
Sáng sớm Ôn Thiển đã bắt đầu dọn dẹp đồ đạc của mình. Giang Tâm Dữ tò mò mở cửa phòng của Ôn Thiển ra thì thấy cô bày ra rất nhiều thùng giấy, rồi ngồi xuống thu dọn quần áo và sách vở.
Giang Tâm Dữ hỏi: “em làm gì vậy?”
Ôn Thiển ngẩng đầu lên, đầy vui vẻ nói: “Êm muốn tạm thời rời khỏi chỗ này một thời gian.”
Giang Tâm Dữ không rõ: “Là sao?”
Ôn Thiển giải thích rõ ràng: “Em muốn đến nhà cố viêm ở.”
“Tại sao?”
“Em và anh ấy hẹn hò rồi!”
“Cái gì cơ? Hẹn hò? Cứ vậy mà đột ngột thế hả?” Giang Tâm Dữ bỗng thấy có chỗ không đúng: “Em nói tạm thời là sao?”
Ôn Thiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-gia-vo-yeu/1817901/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.