Dương Lâm Nghiêu nở nụ cười thỏa mãn, hai bàn tay anh đưa lên khẽ vỗ vào nhau gợi sự tán thưởng :
- Ha ha, cô làm tốt lắm. Giờ thì mặc lại đi.
Cô đưa hai tay run run, khuôn mặt như thiếu đi hàng triệu tế bào sống, cô nhấc chiếc váy lên rồi mặc lại vào người.
Bỗng một tên đàn ông cả người tự nhiên lao chồm lên phía cô, hai tay hắn ôm chiếc vào bên chân thon dài rồi tính giở trò cưỡng hiếp.
Đôi mắt lão đỏ ngầu như máu, khuôn mặt già xuộm đầy đốm mào, lão cất giọng đầy *** **** :
" Cưng à, cho ta làm một hiệp nhé, lâu rồi ta không được chơi gái.. thèm quá, hê hê. "
- Cút ra cái ông già ghê tởm này.
Cô hét lên rồi ra sức giẫy mạnh để thoát thân.
Lão già tuy già nhưng không yếu, sinh lực ông ta dồi dào cứ bám chặt lấy. Cô đưa đôi mắt cầu xin nhìn Dương Lâm Nghiêu.
Thấy ánh mắt lạnh nhạt của anh cũng đang nhìn về phía mình, trong mắt ẩn hiện lên những tia máu đỏ hướng ánh nhìn sắc lạnh về phía cô đang khổ tâm kéo lê cái lão già bạch tuộc kia ra.
- Chết tiệt, mày không thoát khỏi tao đâu. Mày cũng chỉ là một con đàn bà bất tài thôi, để tao chơi tí thì sao chứ.
Lão tức giận hét lên, cả người cũng gượng dậy để ép cô vào đường cùng.
Người lão hôi hám với gương mặt nhầy nhụa nước miếng, cô nôn mửa vì cảm thấy sự ghê tởm dâng trào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-lan-noi-yeu-anh/2812687/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.