..Mái tóc nâu hạt dẻ của cô đã ướt sũng, che đi gương mặt xinh đẹp kiều diễm và đôi mắt trong veo như làn nước mùa thu..
Đôi môi đã có lại chút sắc thái hồng hào một cách tự nhiên, bờ môi mỏng với độ mềm khiến con người ta say đắm.
Trong cơn mơ màng kiệt quệ, cô lại thấy cái cảnh mà cô chưa bao giờ mơ đến...
Dương Lâm Nghiêu hôm nay lại lau khô người cho cô rồi mặc vào cho cô một bộ váy trắng dài tinh khôi. Càng tôn nên sự thơ ngây hết đỗi, đôi mi dài cong lên khẽ chớp chớp nhìn về phía anh với cảm giác xa lạ.
- Để anh sấy tóc cho em.
Anh nói, giọng có chút trầm khàn nhưng lại khiến trái tim cô cảm thấy vô cùng ấm áp. Sau tất cả.. cô vẫn một mực bất chấp yêu anh, vẫn bỏ qua cho những đau khổ mà anh ban tặng cho cô - yêu một cách ngu ngốc và khờ dại.
" Xì... xì..." - Tiếng máy sấy được bật lên, cảm giác được mái tóc của mình cứ bay bay theo chiều, cái sự nóng ấm từ hơi của chiếc máy sấy tỏa ra làm cơ thể cô bớt mạnh mà ngừng run rẩy.
...Chưa đầy 10 phút sau, mái tóc dài xõa ra như dòng thác chảy của cô đã khô, mang theo hương thơm nhẹ của mùi dầu gội đắt đỏ.
Loáng cái đã không thấy bóng dáng Dương Lâm Nghiêu đâu nữa, cô lúc này mới định thần được bản thân.. hóa ra nãy giờ, chỉ là cô tự mình ảo tưởng thôi sao ?
Dương Lâm Nghiêu.. anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-lan-noi-yeu-anh/2812684/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.