Nàng ngoan ngoãn ở yên trong phòng được hai ngày. Nhưng nằm mãi trên giường thật sự không hợp với nàng chút nào. Mặc kệ tinh linh ngăn căn, nàng vẫn cứ chạy ra ngoài, mắt nhắm mắt mở đi dạo ở hành lang bệnh viện. Phòng bệnh của nàng nằm trong khu ưu tiên, phải đi bộ khoảng 5 phút mới đến được thang máy gần nhất.
- Ngươi định làm gì tiếp theo?
Tinh linh chễm chệ ngồi trên vai nàng, miễn cưỡng hỏi. Nó quyết không cho nàng tự ý làm theo ý mình nữa, nếu không, chắc chắn nó sẽ bị người đó trách phạt.
- Tôi sẽ không làm gì quá sức kiểm soát đâu. Nói mới nhớ, hình như là hôm nay nhỉ?
Nó nghe nàng nói, chợt nhớ ra chuyện gì đó, lớn tiếng:
- Này! Ngươi còn định đến tìm Hàn Quốc Đại nữa à?!
Nàng mỉm cười thay cho lời khẳng định. Tinh linh tròn xoe mắt nhìn nàng, bạn đồng hành này quả thực là khắc tinh của nó mà.
Cửa thang máy mở ra. Từ trong đó, một chàng trai cao ráo, đội mũ và đeo khẩu trang che kính mặt bước ra ngoài.
Mùi nước hoa nhè nhẹ chợt thoáng qua nàng. Một mùi hương khiến nàng bất giác giật mình quay người nhìn lại. Người đó nhanh chóng rẽ vào một phòng bệnh khá gần đó.
“Căn phòng đó là…”
Nàng suy tư nhìn theo anh chàng đó cho đến khi cửa thang máy đóng lại. Tinh linh thấy nàng đột nhiên im lặng, cho rằng nàng đã đổi ý nên thầm mừng rỡ, cười tươi.
Đến sân vườn của bệnh viên, nàng thẫn thờ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-diem-truoc-khi-yeu/2863629/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.