Nàng tỉnh dậy trong một phòng bệnh. Hình như chính Minh Phong đã ngăn cản Hàn Liên Sắt lại khi bà ta định bóp chết nàng. Sau đó, cánh sát cũng ấp đến, bắt bà ta, rồi nàng được đưa đến bệnh viện. Nàng còn chưa tỉnh hẳn, thì tinh linh đã xuất hiện, mắng nàng một trận:
- Ngươi có bị điên hả?! Đáng lẽ sau khi bà ta thú nhận, ngươi phải tránh xa ra mới phải! Tới gần làm gì!
- Haha, tôi nghĩ Hàn Liên Sắc không hẳn là một người xấu như cô nói đâu.
- Ngươi nói cái gì vậy? Có phải bị đập đầu đến mức ngốc rồi không? Bà ta là tội phạm nguy hiểm đó.
Nàng cười ngượng, đáng thương đáp lời. Ánh mắt suy tư nhìn tinh linh trước mặt. Nàng bây giờ không biết nên tin cô bé tinh linh này, hay là những hình ảnh mình đã thấy lúc bất tỉnh. Nàng nghiêm túc hỏi nó:
- Sao cô chắc chắn bà ta giết người vậy?
- Còn phải hỏi sao? Khoảng thời gian này ta đã trải qua 9 lần rồi, còn có thứ gì mà ta không biết à? Tự nhiên ngươi hỏi vậy?
- Không có gì…Chỉ là hơi thắc mắc thôi.
Cửa phòng đột nhiên mở ra, một cô gái vội vã xông vào, ôm lấy nàng, mừng rỡ:
- May quá! Chị không sao.
Nàng ngơ ngác nhìn cô gái đang khóc lóc, dụi mặt vào người mình. Khuôn mặt tròn nhỏ nhắn, dễ thương, thuần khiết khiến nàng ngờ ngợ đến một người là Hạ Tinh Lam, tên sát nhân hàng loạt mà tinh linh luôn cảnh cáo nàng. Nguyệt Liên vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-diem-truoc-khi-yeu/2863631/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.