Sau khi Lưu Bạch rời đi, nàng thảnh thơi về lại chỗ ngồi, chờ người.
- Này, sao ngươi biết Hàn Quốc Đại sẽ đến muộn?
Nàng quay qua, ngạc nhiên nhìn tinh linh nhỏ bên cạnh, như thể chuyện nó hỏi nàng là bất bình thường vậy. Giọng điệu nghi ngờ, hỏi ngược lại nó:
- Cô hỏi tôi đấy à?
- Ánh mắt đó là sao hả?! Nếu không phải tại ngươi liên tục thay đổi tương lai, thì ta cũng chẳng thèm hỏi ngươi đâu.
Nó bực tức quát nàng. Lần này không phải vì nàng làm sai thứ gì cả, chỉ là nó tự cảm thấy một tinh linh cao thượng lại chẳng thể đoán được hành động của con người, thật đúng là nhục nhã. Nàng im lặng, mặc cho nó la mắng, dường như ý nghĩ đó của nó đã viết hết lên mặt. Nàng nhẹ giọng, an ủi nó:
- Cô không cần phải tự hổ thẹn như vậy chứ. Con người còn không hiểu đồng loại của mình, nói gì tinh linh ít tiếp xúc với con người. Tôi chỉ là khá quen với việc thấu hiểu người khác nên dễ dàng đoán được tâm lí mọi người thôi.
- Kiếp trước ngươi làm lừa đảo đấy à?!
Nàng phì cười, trước câu nói ngẫu hứng cùng vẻ mặt như không tin vào tai mình của tinh linh. Có lẽ vì vậy mà nó cũng đã quên đi suy nghĩ tiêu cực kia rồi. Tinh linh nhìn nàng, tự dưng trong lòng lại cho rằng việc được đồng hành cùng nàng cũng không tệ lắm.
- Khi nào thì ngươi chịu trả lời câu hỏi của ta đây hả? Tại sao Hàn Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-diem-truoc-khi-yeu/2863627/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.