Mã Thiên Xích đơn giản phân phó trợ lý vài câu thì tắt máy, ngước mắt nhìn lướt qua gương mặt đang trầm tư của cô, một ánh mắt thì nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của cô, anh bèn chủ động mở miệng giải thích: “Giai đoạn tới sẽ sống ở trong nước, cho nên chuẩn bị một ngôi nhà.”
Đường Uyển buột miệng hỏi: “Anh không phải đều luôn ở trong khách sạn sao?”
Cô nhớ khi bọn họ vừa mới quen biết, cô hoàn toàn không hiểu người đàn ông này, khi đó cô còn thấy kỳ lạ, tại sao người này cứ ở khách sạn mà không ở nhà.
Về sau cô mới dần hiểu được, khách sạn đó đối với anh mà nói chính là nhà, ở trong khách sạn anh có thể sống càng tự do hơn, càng thêm an toàn.
Chỉ là một người có tác phong duy trì thói quen như này, đột nhiên nói muốn xây nhà lập nghiệp, Đường Uyển thấy rất bất ngờ.
“Khách sạn không tiện bằng nhà.” Mã Thiên Xích thâm trầm nhìn vào đôi mắt ngập nước của cô, một câu nói bên cửa miệng chần chừ mãi cuối cùng không thể nói ra được.
Hiện giờ thái độ của cô đối với anh lảng tránh còn không kịp, nói quá nhiều khiến cô cảm thấy áp lực cũng không tốt, thôi vậy.
Anh hơi cúi xuống, gập chiếc laptop trên tay lại, mắt thấy đồng hồ đã chỉ 10h30, anh mở chiếc ghế gấp ra: “Thời gian không còn sớm nữa, em vẫn nên nghỉ ngơi sớm đi.”
Đường Uyển gật đầu, cô quả thực cũng có hơi buồn ngủ rồi, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh mở vòi nước, tiếng nước chảy ‘ào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282879/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.