Hai ngày Sau, Thẩm Dĩnh và Phùng Tuyết Du cùng đi dạo phố ăn cơm, hai người đã lâu không gặp tất nhiên có rất nhiều lời muốn nói. Nhưng vào lúc này, Thẩm Dĩnh lại nhận được điện thoại của Đào Ly Hinh.
Cô vừa đặt điện thoại ở bên tai nghe được giọng nói hoảng hốt của Đào Ly Hinh vọng ra: “Dĩnh Dĩnh không xong rồi, không thấy thằng bé đâu cả!"
Tay Thẩm Dĩnh vốn đang cầm đũa, vừa nghe được những lời này thì lập tức đánh rơi đũa, cô bối rối, qua vài giây mới có phần đờ đẫn xác nhận lại: “Mẹ, mẹ nói... gì cơ?"
Rõ ràng là chuyện mới xảy ra, Đào Ly Hinh cũng rất luống cuống, vừa khóc vừa nói với cô: “Thằng bé! Không thấy thằng bé đâu cả. Mẹ vừa dẫn Tiếu Tiếu xuống tầng đi ra mua bánh nướng, đang trả tiền, vừa quay đầu đã không thấy thằng bé đâu nữa. Bây giờ mẹ đang tìm ở dưới tầng, ba con cũng xuống đây rồi. Con nói xem phải làm sao bây giờ..."
Thẩm Dĩnh hoàn toàn ngây người. Vừa nghĩ tới Thẩm Tiếu không biết đi đâu, dường như cô bị ai đó đập mạnh một phát vào đầu, không biết gì nữa.
Phùng Tuyết Du chú ý tới tâm trạng của cô, âm thầm nhíu mày lấy điện thoại trong tay cô: “Alo?"
"Du Du à, có phải Dĩnh Dĩnh ở cùng với con không? Giờ không thấy Thẩm Tiếu đâu cả, chuyện vừa xảy ra, dì đã nói với con bé rồi, nhưng con phải để ý tới con bé, đừng để con bé xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đấy. Bọn dì sẽ tranh thủ tìm thằng bé về..."
Phùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282531/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.