Sau khi Hoàng Tử Nhu rời đi, Lý Dĩnh Phiên hỏi anh vài câu, thấy anh không muốn nhắc lại thì đi cùng Quan Minh Dũng dẫn theo Lục Thiển về nhà.
Ông cụ gọi anh vào phòng làm việc. Giữa hai người cách một cái bàn, một người đứng một người ngồi, bầu không khí rõ ràng vô cùng căng thẳng, không để ý một chút là sẽ lau súng cướp cò.
"con nói đi, chuyện đứa trẻ rốt cuộc là thế nào?" Ông cụ mở miệng hỏi trước.
Dáng vẻ Lục Hi vẫn thản nhiên nói: “Chuyện là như vậy đấy, con của con và Thẩm Dĩnh đã hơn bốn tuổi, trông rất giống con ạ."
"Ông hỏi con là cụ thể đã có chuyện gì xảy ra? con có con lúc nào, nó được sinh ra ở đâu, con nói rõ ràng tất cả cho ông nghe đi!" Ông cụ không nhịn được, cao giọng.
Lục Hi nghe xong lại cười gượng: “Đứa trẻ được mang thai vào năm năm trước, lúc cô ấy xảy ra chuyện. Vì đứa bé nên Thẩm Dĩnh mới tính kế rời xa con, sinh con cho con ở nước Anh, đồng thời nuôi nó lớn lên. Những cái khác thì con không biết, ông có thể tự mình hỏi cô ấy."
Mấy năm nay không chỉ là bọn họ vắng mặt mà còn cả anh nữa.
Ông cụ nghiêm túc nghe từng câu từng từ, cuối cùng nói ra một câu: “Đứa bé tên gì?"
"Thẩm Tiếu, Tiếu trong đứng cao nhìn xa, đón gió chậm rãi kêu."
"Con trai à?"
"Vâng."
Ông cụ nghe vậy thì gật đầu: “Đó là một cái tên rất hay, nhưng... sao lại theo họ của nhà họ Thẩm chứ?"
"Khi cô ấy sinh đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282529/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.