"Cái gì?!" Ông lão kích động đến sặc nước miếng, ho vài tiếng, không quan tâm uống hớp nước ổn định, bèn lập tức hỏi: "Cô ta không phải năm năm trước đã bị cảnh sát..."
"Là hiểu lầm." Lục Hi nói đến đây không có chút hoảng loạn nào, giống như anh từ đầu tới cuối đều biết cô còn sống: "Cô ấy luôn ở Anh, tạo một văn phòng luật sự, làm rất tốt."
"..." Hai người già nhìn nhau, đều bị tin tức này kinh động đến không kịp hồi thần.
Họ thế nào cũng không nghĩ tới, có một ngày Thẩm Dĩnh sẽ còn sống quay về, hơn nữa xuất hiện trong sinh mệnh Lục Hi một lần nữa.
Lúc đầu họ phản đối như vậy, hai người còn kiên trì ở cùng một chỗ, sau đó có chuyện ngoài ý muốn lần đó mới hoàn toàn không còn liên hệ, bây giờ nghe thấy tin tức này, trong lòng cảm xúc phức tạp.
Chẳng lẽ thật sự là ý trời đã định?
Ông lão đuổi đi suy nghĩ trong lòng, sắc mặt xụ xuống: "Ông cho con biết, năm năm trước ông và bà con không cho phép hai đứa ở cùng nhau, năm năm sau cũng sẽ không cho phép! Đứa bé đó phúc lớn mạng lớn có thể còn sống quay về, là bản lĩnh của cô ta, cô ta làm gì cũng được, làm thế nào cũng được, đều không có quan hệ với chúng ta, ông tuyệt đối không cho hai đứa ở cùng nhau!"
Ràng buộc giữa hai người quá sâu, bây giờ còn khôi phục như xưa, e rằng sẽ có rất nhiều thị phi, ông tuổi cao, chỉ muốn Lục Hi an ổn sống hạnh phúc.
Nhưng họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282528/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.