Đào Anh Thy ngồi xuống cạnh bồn hoa, mới phát hiện bên cạnh có một kẻ lang thang đang nằm ngủ rất ngon, không biết có phải là người lần trước cô cho áo không.
Chuẩn bị đi về thì một chiếc Ferrari đột ngột dừng lại ngay trước mặt.
Người bên trong còn chưa xuống, nhưng vừa nhìn thấy chiếc xe, nhịp tim của Đào Anh Thy nhanh chóng chệch nhịp.
Tư Viễn Hằng đẩy cửa xe ra, chân dài bước ra ngoài, cũng không xuống xe, hơi nghiêng mặt nhìn cô: “Ngồi ở đây làm gì?”
Đào Anh Thy ổn định lại cảm xúc trong lòng mình: “Vì sao tôi không được ngồi ở đây? Ngược lại là anh ấy, sao lại ở chỗ này?”
“Đi ngang qua” - Tư Viễn Hằng nói.
Đào Anh Thy nhìn về phía cuối đường, ánh chiều tà lẻ lói, đèn đường vừa bật lên, thật không biết anh định làm gì mà có thể đi ngang qua nơi này…
“Anh thay mặt ba xin lỗi em”
Đào Anh Thy sững sờ, quay sang, đối diện với con người đen sâu thẳm của Tư Viễn Hằng.
Trước kia cảm thấy cặp mắt kia chính là của một kẻ cặn bã, bây giờ mới phát hiện có rất nhiều tình cảm cô không nhìn thấy được, chỉ có thể dùng trái tim cảm nhận.
“Ba của anh có nói gì với em không?” - Tư Viễn Hằng hỏi.
Đào Anh Thy cụp mắt xuống, lại nhìn về phía nơi xa: “Bảo tôi đừng quấn lấy anh nữa, nói tôi sẽ quấy rầy sự bình yên của nhà họ Tư các người, tôi cũng không biết là bản thân lại có bản lĩnh lớn vậy. Cái khác thì cũng không nói tới, tâm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/950057/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.