Đào Anh Thy cố nén nước mắt nhìn anh, cắn môi, bộ dạng vừa đáng yêu vừa đáng thương.
Đôi mắt đen của Tư Hải Minh lạnh lùng nhìn cô, đứng dậy: “Tối nay ngủ ghế sô pha cho tôi!”
Nói xong liền đi.
Đào Anh Thy nghe được một tiếng rằm, là âm thanh cửa bị sập lại.
Không phải cửa phòng, mà là cửa kính mờ nối liền giữa phòng khách và phòng ngủ.
Cơ thể cô được thả lỏng một chút, tay lau nước mắt trên mặt, cảm xúc bi thương vừa rồi cũng mất đi.
Cô có chút ngạc nhiên, Tư Hải Minh cứ buông tha cô như vậy?
Vậy cô phải làm sao bây giờ? Ở lại nơi này? Còn phải ngủ trên ghế sô pha?
Đào Anh Thy nhìn ghế sô pha đang ngồi, cũng giống như giường vậy, làm bằng da thật, rất thoải mái dễ chịu, tốt hơn nhiều so với Tatami ở nhà cô.
Đào Anh Thy nhặt bình thuốc xịt rơi trên mặt đất lên, nhẹ nhàng đặt trên bàn trà.
Đúng là quá nguy hiểm.
Cô suýt chút nữa thì bị Tư Hải Minh xâm phạm.
Nếu tình huống đó xảy ra, vậy thì cô chắc chắn sẽ bị thương…
Chuông điện thoại vang lên, cô liếc mắt nhìn, vội vàng nghe, giọng nói của dì Hà truyền tới.
“Bọn nhỏ đều ngủ rồi, không có việc gì đâu”
“Được rồi, làm phiền dì quá” - Cô nhỏ giọng nói.
Có dì Hà đi qua, cô cũng yên tâm hơn.
Sau khi tỉnh táo lại, cô nhìn phòng khách xa hoa xung quanh, phòng khách nối liền với phòng ngủ, cũng lớn như hai phòng ngủ và một phòng
khách nhà trọ cô.
Từ Hải Minh sao ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/949974/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.