Đốm lửa ở điếu thuốc trên tay Tư Hải Minh lấp lóe giữa bầu trời đêm giống như ma quỷ, khiến cho cả người anh lộ ra vẻ âm u lại nguy hiểm.
“Muốn ngủ trên giường của tôi không? Tôi có thể cho cô cơ hội này.”
“Tôi tuyệt đối không có ý đó!” - Đào Anh Thy nói: “Ghế sô pha rất êm, tôi buồn ngủ rồi, bây giờ tôi đi ngủ đây”
Nói xong thì vội vàng đi vào phòng khách.
Vất vả lắm mới thoát khỏi móng vuốt của anh, nếu lại chọc anh bực thì mình sẽ không còn được may mắn như vậy.
Đào Anh Thy cuội mình nằm trên ghế sô pha đáng thương như một đứa trẻ.
Hôm nay bị hù dọa cả thể xác lẫn tinh thần đến mệt.
Ở cùng một phòng với Tư Hải Minh có cảm giác gì? Giống như bị nhốt chung lồng với thú dữ vậy, không chừng nửa đêm nhân lúc cô ngủ sẽ ăn tươi nuốt sống cô luôn.
Đào Anh Thy không dám ngủ, cô không biết Tư Hải Minh liệu có đi ngủ hay không, hay là anh sẽ mò qua phòng bên này.
Từ khi sinh con xong, ngày nào Đào Anh Thy cũng ngủ chung với đám nhóc.
Không có con ở bên, cứ cảm thấy trống vắng.
Không biết đêm bọn chúng có tỉnh lại rồi tìm mẹ không, không nhìn thấy mẹ có khóc hay không.
Một lúc sau, tinh thần của cô cũng không chống đỡ nổi nữa.
Trời tối, người yên, cô liền mơ màng ngủ thiếp đi.
Rạng sáng, Đào Anh Thy theo thói quen sờ đám nhóc bên người, trái sờ một cái, phải sờ một cái, nhưng không có gì, thế là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/949975/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.