“Không… không thể..” - Đào Anh Thy hoảng hốt, thật sự muốn tới à? Trên bụng cô còn có vết sẹo nữa.
Tư Hải Minh bỏ qua sự phản kháng yếu ớt của cô, tay dùng thêm lực, chiếc quần đáng thương bị kéo xuống.
“A!” - Đào Anh Thy sợ hãi hô lên một tiếng.
Mắt đen của Tư Hải Minh khựng lại, nhìn vào hình xăm hình hoa trên bụng cô.
Giống như một cây dây leo quấn lấy nhau, lại ở vị trí nhạy cảm, toát ra đầy vẻ xấu xa và cám dỗ.
Nhịp tim của Đào Anh Thy gần như ngừng lại, thấy… thấy rồi.
Trước đó cô đã dành thời gian đi xăm, dùng hoa văn dây leo để che giấu đi vết sẹo đáng ngờ.
Từ Minh Hải sẽ… sẽ không nhìn… nhìn ra được chứ?
Nhưng mà Tư Hải Minh khôn khéo, khó đoán như vậy, đôi mắt đen sắc bén như có thể nhìn xuyên thấu cơ thể vậy, ngón tay thon dài vuốt ve lên, lòng bàn tay thô ráp sờ lên vết hằn hơi nổi lên,
cảm giác non mịn.
“A…” - Cơ thể Đào Anh Thy co rúm lại, sợ Tư Hải Minh nhìn ra được gì, lập tức lui về sau, núp ở thành ghế sô pha, kéo quần lên, che đi vết sẹo kia.
Bình xịt bị chân cô đạp rơi xuống mặt đất.
Đào Anh Thy liếc nhìn bình thuốc xịt, lập tức phòng bị nhìn Tư Hải Minh.
“Đó là cái gì?” - Tư Hải Minh lạnh lùng hỏi.
“Ở… lúc ở nước ngoài, đi đường tối bị ăn cướp, còn cướp sắc, tôi phản kháng, thế là bị người ta đâm một nhát, tôi thấy vết sẹo này quá khó coi cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/949973/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.