(5)
"Anh đã từng mơ chưa?" Trên bàn ăn sáng hôm sau, tôi hỏi anh.
Anh trai lắc đầu, tiếp tục ăn sáng một cách tao nhã.
Tôi thuận miệng cắn một chiếc bánh bao nhỏ: "Đêm qua trong mơ, em gặp được một người bạn cũ."
"Ai?"
"Em không biết tên... Khi còn nhỏ, cha làm việc trên núi, hôm đó mẹ bảo em đi đưa cơm cho cha nhưng em bị lạc đường, em cứ đi mãi, chẳng biết bao lâu em đi đến một ngôi miếu cũ nát, sau đó, em đẩy cửa miếu đi vào."
"Vừa vào trong, ôi, bên trong có một bức tượng cụt tay, cực kì ngầu luôn, em chưa từng thấy bức tượng to như vậy ở tỉnh. Hơn nữa bức tượng nhìn như đang sống vậy, ánh mắt nó nhìn xuống em cứ như có cảm xúc, em nhìn theo ánh mắt nó thì phát hiện một cái quan tài màu đen rất lớn trên mặt đất, bên trên còn dán chữ màu vàng, cứ như phong ấn niêm phong cái quan tài rất chặt chẽ."
"Sao nữa?"
"Sau đó em nghe thấy tiếng người ở đâu đó cứ bảo em chạy đi, ra khỏi đây mau. Kể cũng lạ thật, lúc đó em như bị ma ám, tấm ván quan tài vốn không nên mở cũng bị em đẩy ra."
"Uầy... anh có biết em thấy gì trong cái quan tài đó không?". ngôn tình sủng
"Là gì vậy?" Quản gia cũng lại gần nghe tôi kể.
"Một con quái vật rất xấu xí!" Tôi cười nói, "Toàn thân nó trắng tinh, không có gì hết, nó như một vật thể hỗn độn nhưng lại có đôi mắt rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/009/3325956/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.