🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

(7)



Mắt tôi tối sầm lại.



Quả nhiên anh vẫn còn nhớ.



Vậy hóa ra trước giờ anh vẫn luôn lừa tôi...



Cảm giác xấu hổ cùng cực bao trùm lấy tôi, tôi thấy mình như chìm vào vũng lầy, không tài nào ngẩng đầu lên trước mặt anh được.



"Vậy..." tôi cố hết sức kiềm nén hàm răng đang run rẩy, "Hóa ra anh vẫn luôn nhớ rất rõ đúng không... Năm đó, ở đập nước..."



Tàng Sơn nhìn tôi, trong ánh mắt lóe lên một tia ngạc nhiên: "Nỗi lo xưa nay của em là về chuyện đó à?"



"Em thừa nhận... lúc đó... là... là em sai, là do lúc đó em bị ma quỷ che mờ mắt, mạng của anh... cứ để em trả lại là được, tại sao.. tại sao lại phải sỉ nhục em như vậy?"



Tàng Sơn im lặng một chốc: "Sỉ nhục? Em nghĩ những chuyện anh đã làm... là để sỉ nhục em sao?



Tàng Sơn nhỏ giọng thì thầm: "Vì em mưu hại anh suýt ch.ết nên anh mới hận em, rồi không tiếc bất cứ giá nào để sỉ nhục thân thể em?"



Tôi thở phào: "Đúng vậy, em xin lỗi anh, là lỗi của em, em không nên trách anh vì cái ch.ết của mẹ. Bây giờ em có thể đi nhảy sông tự vẫn ngay lập tức, trải nghiệm nỗi đau năm đó anh phải chịu... anh, nếu anh muốn."



Tôi còn nói thêm câu cuối cùng, hi vọng có thể đánh thức phần tỉnh táo trong anh.



"Em đừng có mơ." Tàng Sơn lạnh lùng nói, "Anh không cần."



"Vậy anh cần gì?" Tôi vội hỏi.



"Em."



Một lúc lâu sau,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/009/3325957/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện 009
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.