———— 6 năm sau ———— 
Đêm khuya yên tĩnh, Sơ Ân gác chân lên người Nguỵ Lai ngủ ngon lành. 
Mà Nguỵ Lai lại mất ngủ. 
Mặc dù hắn bị Sơ Ân ép khô đến độ không còn một giọt nhưng cơ thể mỏi mệt vẫn tỉnh táo vì đói bụng. 
Không hiểu sao lại nhớ đến hình ảnh Sơ Ân dưới tán hoa phượng tím năm ấy tách đám người ra một con đường đi tới, đột nhiên Nguỵ Lai cảm nhận được tiếng tim đập nhanh đã lâu không xuất hiện. 
Nhưng mà khi đó hắn không ngờ rằng mình và Sơ Ân sẽ ở bên nhau. 
Giống như lúc đàn ông từ chối phụ nữ thường dùng cái cớ chỉ coi như em gái, lúc ấy Nguỵ Lai cho rằng vướng bận của mình đối với Sơ Ân chỉ bởi vì hắn nuôi Sơ Ân như con trai mà thôi. 
Hắn cho rằng tim mình đập nhanh hơn là bởi lòng tràn đầy kiêu ngạo với thành tựu của con trai. 
Sơ Ân thân mật với hắn là vì cậu chưa từng có được tình cảm bình thường nên mới ỷ lại hắn như vậy. 
Trên đường trở về từ trung tâm thành phố, Sơ Ân hỏi Nguỵ Lai một vấn đề, "Anh cùng tôi tham gia chương trình mới tạm thời làm người đại diện cho tôi, vậy sau khi chương trình quay xong thì sao? Anh đi đâu?" 
Nguỵ Lai chưa từng tự hỏi vấn đề này. Mấy năm qua hắn vẫn luôn bôn ba vì chuyện của Diêu Triêu Vụ, hắn rất ít khi tự hỏi bản thân nếu như không làm người đại diện cho Diêu Triêu Vụ thì sẽ làm gì, thực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/0-x-0-0-5/1913919/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.