Ngụy Lai xoa xoa tóc Sơ Ân nói: "Cả người em đều trúng manh điểm của anh, em nói vậy không phải chính em mới lòng vòng hay sao?"
Sơ Ân nghiêng nghiêng đầu không cho Ngụy Lai sờ, vẫn tiếp tục mặc quần áo, "Hừ."
"Buồn ngủ chết mất, buổi chiều anh còn có việc." Ngụy Lai một đêm chưa ngủ quyết định nằm xuống ngủ bù, nói: "Âu Nhuận Quất giao cho em nha, nhớ ăn cơm sáng"
Sơ Ân ừ một tiếng, đóng cửa, lại diễn đạt rõ ràng: "Ngụy Lai."
Ngụy Lai an tường đắp chăn đeo bịt mắt cho mình, ý thức cũng dần mơ hồ"...Hỏ?"
Sơ Ân dừng một chút rồi nói nhỏ: "Hôm qua là sinh nhật em."
Ngữ khí kia nhè nhẹ dịu dàng nhưng cẩn thận nghe lại có thể nghe ra một tia sát khí.
Cạch.
Cửa nhẹ nhàng đóng lại, Ngụy Lai nhắm mắt tiêu hóa mười mấy giây mới bật dậy, mắt mở to như chuông đồng đầu óc tỉnh táo như bị sét đánh.
"Đậu má!"
Ngụy Lai xốc chăn như xốc nắp quan tài, ngay cả giày cũng không thèm đi bạch bạch bạch lao ra khỏi cửa.
Người đi mèo cũng mất.
Căn phòng to như vậy không có tiếng mèo kêu không có thanh âm Sơ Ân mân mê nhạc cụ, thanh tịnh đến độ làm lòng người hoảng hốt.
Ngụy Lai gọi điện thoại cho Sơ Ân, điện thoại mãi hiển thị đang kết nối, đột nhiên ý thức được lần này hắn bị Sơ Ân chặn số điện thoại rồi.
May thay Ngụy Lai có đến 3 cái di động.
Ngụy Lai cầm di động dành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/0-x-0-0-5/1913917/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.