Những người sống trong "L*иg chim" có thể dễ dàng quên đi họ đã trải qua bao nhiêu năm ở đây. Hầu hết các ngày đều lặp đi lặp lại, cái chết và sự hồi sinh cũng giống như vậy.
Algar cũng đã quên mất.
Nhưng hắn vẫn luôn nhớ rõ bộ dáng của mình và người em Arthur khi rơi vào "Hãm khoảng không" là như thế nào.
Đó là một buổi sáng đầu xuân, khi hai người họ đang cưỡi ngựa đi kiểm tra lại trang trại của mình, những đóa hoa tường vi trên núi và thung lũng trong gió xuân lại đâm chồi mới, sương sớm nhẹ nhàng khoan khoái.
Đầu năm bội thu, bắt đầu một năm mới đầy ngọt ngào, bọn họ lại bàn việc cải tạo lại thôn trang để đón cô dâu sắp cưới của Algar về đây.
Khi họ đang băng qua một con lạch thì chân ngựa bị vấp, bọn họ bất ngờ bị rơi vào một hố đen nhỏ.
Khi đó hai người họ vẫn không biết nơi này gọi là "Hãm khoảng không".
Không có từ nào như vậy nằm trong từ điển của bọn họ, họ phải mất rất nhiều công sức để cử động cơ lưỡi và miệng để phát âm chính xác những từ đó.
Sau đó không biết đã trải bao lâu, bọn họ cũng đã di chuyển ba mươi ba lần trong các l*иg chim khác nhau.
Vào lần thứ ba mươi bốn, Algar cho là bọn họ cũng sẽ giống như lúc trước, sẽ an toàn mà rời đi.
Nguyên bản của "L*иg chim" này là một bãi săn.
Mọi ngóc ngách của bãi săn đều có vũ khí được giấu kín,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-vo-han-luu-ghi-chep-vuc-sau/3422237/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.