Thẩm Mộng Như mở to mắt, ngỡ ngàng không thốt nên lời. Tình thế trước mắt khiến cô ta cảm thấy như tất cả mọi thứ đang sụp đổ. Cô không thể tin rằng bản thân lại bị đẩy vào hoàn cảnh này, mọi kế hoạch đã bị phá hủy hoàn toàn. Cô ta run rẩy, lặp lại như người mất hồn:
"Thật không dám tin vào mắt mình nữa"
Nhược Dung, người luôn được Thẩm Mộng Như xem là hy vọng cuối cùng, lại đứng đó nhìn cô bằng ánh mắt đầy thất vọng. Giọng bà cất lên, điềm tĩnh nhưng mang theo sự nặng nề không giấu nổi:
"Tôi đã lầm cô một điều rất lớn. Nếu thằng con trai của tôi không cứng đầu cãi lời tôi, thì có lẽ bây giờ tôi đã cưới một người nham hiểm như cô về làm con dâu nhà họ Mặc rồi."
Những lời nói ấy như nhát dao đâm thẳng vào lòng tự tôn của Thẩm Mộng Như. Cô ta lập tức ôm lấy chân Nhược Dung, ánh mắt cầu xin nhưng không giấu nổi sự phẫn uất.
"Không! Không phải! Tất cả là do Tô Tử Hạ đã gài bẫy con. Bá mẫu phải tin
con!"
Nhược Dung không đáp, chỉ lạnh lùng rút chân lại, ánh mắt không còn sự cảm thông. Thẩm Mộng Như quay sang, ánh mắt đầy oán hận nhìn về phía Tô Tử Hạ, nhưng tất cả chỉ là vô vọng.
Trong lúc đó, Mặc Cận Ngôn, người luôn giữ vẻ lạnh lùng và quyết đoán, không chút chần chừ cởi chiếc áo vest trên người, khoác lên cho Tô Tử Hạ. Anh cẩn thận lau những vết bẩn và máu trên gương mặt cô, từng động tác nhẹ nhàng nhưng tràn đầy sự quan tâm.
"Nếu Tần Thiệu Đình không giữ anh lại, có lẽ anh đã xông vào từ lâu rồi"
"Em đã bảo là sẽ không sao mà, chỉ là vài vết thương nhỏ thôi"
Cảnh tượng trước mắt càng khiến Thẩm Mộng Như cảm thấy tuyệt vọng hơn. Trong phút chốc, cô nhận ra rằng ngay cả chiếc phao cuối cùng, Nhược Dung, cũng đã quay lưng lại với mình. Bà nhìn cô với ánh mắt đầy chán ghét, không chút thương tiếc.
Ngay lúc đó, một giọng nói mạnh mẽ vang lên từ bên ngoài, cắt ngang bầu không khí nặng nề:
"Thẩm Mộng Như! Tô Tử Yên! Dừng lại được rồi!"
Mọi người đều quay lại nhìn, và Chu Yên Nhiên bước vào, thần sắc kiên định. Sự xuất hiện của cô ta khiến cả Tô Tử Yên và Thẩm Mộng Như không giấu nổi sự ngỡ ngàng.
"Tôi đã thú nhận tất cả"
Chu Yên Nhiên tuyên bố, giọng nói vang lên rõ ràng, không hề do dự.
Câu nói ấy như một tiếng sét đánh ngang tai Thẩm Mộng Như. Cô ta cứng đờ, không thể thốt nên lời. Giây phút ấy, Thẩm Mộng Như hiểu rằng mọi thứ đã chấm hết. Mọi kế hoạch, mọi âm mưu mà cô ta từng dày công dựng nên giờ đây sụp đổ hoàn toàn. Thất bại thảm hại.
Tô Tử Hạ tiến lên, đôi mắt lạnh lùng dõi xuống hai người phụ nữ đã không ngừng hãm hại mình suốt hai kiếp người. Giọng nói của cô vang lên, bình thản nhưng đầy uy lực:
"Đừng tự dày vò tâm trí bản thân nữa. Ít nhất là không phải ở đây... mà hai
người phải làm điều đó ở trong tù. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ, nhưng tôi sẽ không giống như hai người, xem mạng sống của người khác là bàn đạp cho bản thân!"
Lời nói của Tô Tử Hạ như một bản án cuối cùng. Thẩm Mộng Như và Tô Tử Yên gục xuống, không còn sức để phản kháng.
Không lâu sau cảnh sát đến nơi và đưa họ đi. Ánh mắt họ trống rỗng, nhìn theo bóng dáng Tô Tử Hạ rời đi, mang theo sự cay đắng và chua chát không thể diễn tả.
Tô Tử Hạ bước ra ngoài và ngồi vào xe. Dựa vào Mặc Cận Ngôn, cô khẽ nhằm mắt lại. Dù thân thể đau đớn nhưng trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm lạ thường.
Ngồi bên cạnh cô, Nhược Dung nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của Tô Tử Hạ. Bà run rẩy, ánh mắt đầy sự hối hận. Giọng nói lắp bắp vang lên, như khó khăn lắm mới thốt được lời:
"Ta xin lỗi con. Vốn dĩ ta phải nhận ra con là một cô bé tốt từ lâu mới phải. Bà già này đã quá cứng đầu mà không chịu nhìn nhận... Con... con có thể tha lỗi cho ta không?!"
Tô Tử Hạ mở mắt, đôi mắt dịu dàng nhìn Nhược Dung. Một nụ cười mãn nguyện xuất hiện trên môi cô.
"Con có thể gọi phu nhân là mẹ không?"
Những lời nói ấy khiến Nhược Dung sững sờ. Ánh mắt bà sáng lên, nước mắt không kìm được trào ra. Bà ôm lấy Tô Tử Hạ, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy xúc động:
"Tại sao lại không chứ? Con dâu yêu quý của ta"
Mặc Cận Ngôn ngồi bên cạnh, nhìn cảnh tượng ấy mà lòng tràn đầy mãn nguyện. Trong khoảnh khắc đó, anh cảm thấy đây chính là giây phút bình yên nhất của cả hai người họ.
Tất cả thù hận, mâu thuẫn tình cảm và gia đình, cuối cùng cũng đã được giải quyết. Một chương mới đang chờ đợi họ, một chương tràn đầy hy vọng và bình yên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]