Tô Tử Yên tái mét, môi cứng đờ. Cảm giác run rẩy từ đầu ngón tay lan dần đến toàn thân.
Cô ta không biết phải đối diện thế nào với tình thế này. Từng lời nói của Tô Tử Hạ như lưỡi kiếm, khiến mọi sự chống đỡ bên trong dường như sụp đổ.
Còn Thẩm Mộng Như, cô ta chỉ biết ngồi gục xuống. Gương mặt vô cảm, ánh mắt trống rỗng như thể mọi hy vọng cuối cùng đã vụt tắt. Mọi kế hoạch, mọi toan tính của họ đều như hư không trước sự điềm nhiên và sắc lạnh của Tô Tử Hạ.
Tô Tử Hạ vẫn giữ thái độ bình thản, không vội vàng, không kích động. Ánh mắt cô hướng thẳng về phía Tô Tử Yên, mang theo một luồng khí sắc bén, đủ để khiến người đối diện cảm thấy nghẹt thở. Cô cất giọng, trầm ổn nhưng mỗi từ đều như một lời tuyên án:
"Cho dù cô có thay hình đổi dạng bao nhiêu lần thì cái nhân cách của cô vẫn không thể nào khác đi được đâu, Tô Tử Yên. Tôi đã biết An Tiểu Hoa chính là cô từ lâu rồi. Mỗi hành động của mình đều bị tôi kiểm soát mà lại nghĩ rằng mình đã qua mặt được sao? Chính cô đã biến tôi thành một con người mưu mô không khác gì cô cả!"
Lời nói của Tô Tử Hạ vang lên như một lời buộc tội nặng nề, từng chữ như những viên đá tảng đè nặng lên vai Tô Tử Yên. Cô ta nghiến răng, ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ và bất lực. Những gì cô vừa nghe không khác gì một gáo nước lạnh tạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3744696/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.