Ánh nắng sớm mai chiếu rọi lên lễ đường, nơi được trang trí lộng lẫy với hoa tươi, ánh đèn pha lê lấp lánh, và những hàng ghế trắng tinh khôi.
Không khí tràn ngập sự chờ mong, mọi người đều im lặng, dõi mắt về phía trung tâm lễ đường, nơi sẽ diễn ra khoảnh khắc trọng đại nhất trong đời hai con người.
Mặc Cận Ngôn, trong bộ vest trắng thanh lịch, xuất hiện trước mặt mọi người. Anh bước đi chậm rãi nhưng mỗi bước chân đều toát lên khí chất tự tin, mạnh mẽ.
Như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ bước ra từ bức tranh, anh khiến tất cả mọi ánh mắt trong lễ đường không thể rời khỏi.
Ai ai cũng phải thầm thán phục – không chỉ bởi vẻ đẹp hoàn mỹ, mà còn bởi sự giàu có và quyền lực của anh.
Tuy nhiên, với Mặc Cận Ngôn, tất cả những điều đó không quan trọng bằng việc anh có được trái tim của người con gái duy nhất mà anh yêu thương.
Ở bên ngoài lễ đường, Tô Tử Hạ xuất hiện trong bộ váy cưới trắng muốt, ôm sát thân hình mảnh mai, tựa như một đoá hoa kiều diễm vừa hé nở giữa thế gian.
Từng bước chân của cô uyển chuyển tiến vào lễ đường, ánh mắt của mọi người dõi theo nhưng trong mắt cô chỉ tồn tại hình bóng của người đàn ông đang đứng chờ mình ở cuối lối đi.
Khi bước tới gần Mặc Cận Ngôn, Tô Tử Hạ nhìn thấy ánh mắt anh hơi đỏ lên. Cô khẽ cười, trêu chọc:
"Vì em đẹp quá nên anh khóc sao?"
Mặc Cận Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3744698/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.