Không gian trong phòng chỉ còn lại hai người, Tần Thiệu Đình nhanh tay nhanh chân đã lôi tên Từ Chính Hạo đang thoi thóp đi từ lúc nào không hay.
Mặc Cận Ngôn cứ ôm cô như thế không dám buông, sợ phải nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Tô Tử Hạ mà càng thêm đau lòng.
Cả người Tử Hạ lại bắt đầu nóng ran, kể từ lúc bị bỏ thuốc đến giờ cũng đã hơn ba tiếng đồng hồ. Không chỉ cảm thấy nóng cô còn thấy lồng ngực mình đập từng hồi mạnh, toàn thân như có thứ gì vô hình lượn lờ, bò trườn khắp nơi trên da mình.
Ánh mắt Tô Tử Hạ trở nên sẫm đen quỷ mị nhìn Cận Ngôn, hai tay nắm chặt vai anh. Cả người run lên cầm cập, gồng cứng người cố gắng kiềm chế ham muốn của bản thân.
Cô nhìn Cận Ngôn, ấp úng:
- Nếu... nếu...uống phải thứ thuốc này mà không làm chuyện đó thì...sẽ chết đúng không?!
Anh nhìn cô rồi cười nhẹ một cái, tay nắm lấy eo cô nhấc bổng đặt lên đùi mình. Mặc Cận Ngôn dùng lực gõ những ngón tay trên vai đang túm nhăn cả áo mình, hôn nhẹ lên. Sờ đôi má đỏ ửng của Tử Hạ, ánh mắt đầy chiều chuộng.
Cả người đang nóng đến phát điên mà anh cứ vuốt ve như thế thì ai mà chịu nổi. Tô Tử Hạ nắm chặt hai tay anh kéo xuống :
- Sao không trả lời em?
Mặc Cận Ngôn chuyển ánh mắt sẫm đen như mực, nhìn cô gái nhỏ ngây thơ cứ mãi hỏi về chủ đề không nên hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653105/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.