Trước lời nói của Tần Thiệu Đình, Mặc Cận Ngôn sựng người lại. Đôi tay đang cầm miệng chai vỡ cũng cứng đò ngừng lại, trong tích tắt suýt nữa thì đầu nhọn thủy tinh đã xuyên qua cổ họng Từ Chính Hạo.
Anh đảo mắt qua nhìn Tô Tử Hạ đang la liệt tựa vào tường. Khuôn mặt đỏ bừng lên như sắp phát hoa mà ánh mắt vẫn chưa dịu đi chút nào. Cô đăm đăm nhìn về phía anh, tay cầm chặt con dao nhỏ mà quơ loạn choạng.
Trước mắt Tử Hạ lúc này Cận Ngôn chỉ là hình ảnh mờ nhạt không rõ nét chút nào, cô chỉ biết chìa dao về phía
Mặc Cận Ngôn, giọng điệu hoáng sợ:
- Không được đến gần tôi!
Mặc Cận Ngôn buông cổ chai thủy tinh xuống, tiến về phía cô, ánh mắt sâu thằm chứa đầy tia đáng sợ rảo đều khắp người cô.
Anh nắm chặt lòng bàn tay nhìn Tử Hạ, ánh mắt càng giận dữ hơn. Người con gái anh nâng niu từng chút một đã bị hành hạ thê thảm đến nông nỗi này.
Mặt cô sưng tấy lên còn có cả vết bầm, là do Tử Hạ tự đánh mình để giữ tỉnh táo một phần là do Chu Yên Nhiên và Từ Chính Hạo đánh. Trên người cô chỉ còn một bộ váy rách nát lộ cả nội y, từng đường roi da hiện rõ trên chiếc đùi trắng nõn của cô. Cả tay và chân chi chít những vết trầy xướt vẫn còn chảy máu.
Mặc Cận Ngôn lao thẳng đến, quỳ xuống ôm choàng lấy Tử Hạ vào lòng, tựa đầu cô vào ngực mình.
Tô Tử Hạ hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653104/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.