Tô Tử Hạ cắn môi, ánh mắt cau có nhìn anh tức tối, nhưng rồi cũng áp má vào ngực anh mà mà im không dám cựa quậy nữa. 
Mặc Cận Ngôn bước ra từ cửa thang máy, các khách mời đến tiệc Tô Tử Yên vẫn còn đầy đủ, đang nháo lên không biết có chuyện gì mà lại bị giữ lại tới giờ này. 
Cửa thang máy chỉ vừa hé ra vài xăng ti mét, Mặc Cận Ngôn đã gằng giọng nói hung tợn đầy ngữ khí lạnh thấu xương vang lên cả khán phòng: 
- Tất cả quay lưng lại hết cho tôi !! Ai dám nhìn tôi móc mắt người đó !! 
Tất cả chưa kịp nhìn đến cửa thang máy đã theo hoán tính sợ sệt mà quay phắt người lại, không dám xoay đầu lung tung. Bởi họ nhận ra giọng nói ấy là của Mặc Cận Ngôn, đầu đuôi không hiểu nhưng cứ làm theo trước để bảo toàn tính mạng cái đã. 
Tô Tử Yên bị hai ba người thân to cao giữ chân ở đó, có lén liếc mắt nhìn, thấy Tô Tử Hạ đang được anh bế trong tay, cả người bị quấn bởi chiếc khăn nhung lớn. Bên dưới còn bị lộ ra một phần đuôi váy đã bị xé rách, môi trái cô ta nhẹ nhếch lên. 
Nhưng lập tức vài giây sau đôi tay Tô Tử Yên đã siết chặt lại, đáng lẽ là Mặc Cận Ngôn sẽ tức giận mà bỏ mặt rồi ly hôn sau khi chứng kiến cô ta lên giường một lúc sáu tên đàn ông. 
Vậy mà bây giờ Cận Ngôn còn ôm Tô Tử Hạ trong lòng, còn mang cô đi. Ánh mắt Tô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653106/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.