Đào Nguyên bỏ máy xuống, vươn vai giãn gân cốt sau gần 2 tiếng ngồi chễnh đếnh trên ghế gỗ của sảnh đường,
Hàn Doanh yên lặng quan sát cũng khẽ vỗ tay chúc mừng cho chiến thắng Tứ Kết của cậu.
Đương nhiên Minh Vân cũng không chịu thua kém, chụp được nhiêu ảnh liền gửi hết cho cả đội biết về diễn biến của trận đấu.
Zino: (Vất vả rồi nhé, cảm ơn vì tình báo này của em.]
Minh Vân: [Nhớ chia em tiền công là được, dù sao một phần là thật lòng cổ vũ, còn lại là ủy thác của quản lý thôi.]
Zino: (Đi đòi tiền của đại thần ấy, anh đang nghèo rồi. Sửa hết đống rắc rối ở nhà xong, tiền cũng không cánh mà chạy.)
Cô không biết nói gì hơn, nhưng đi đòi tiền của đại thần mà trả ủy thác thì có lẽ cảm thấy tội lỗi......
Vẫn là tiền của bạn trai cô xài thích nhất.
Hai đội đứng dậy đều bắt tay với nhau, trong đó có một thành viên của đội Tuyết Lạnh hứng thú về thao tác của cậu cũng khen lấy khen để.
"Cậu thao tác rất tốt, canh giao tranh cũng hợp lý, nếu tôi là cậu thì trận đấu này phải tận nửa tiếng."
Đào Nguyên: "Không khách sáo, luyện nhiều ngày đêm tự khắc sẽ nắm bắt được thời cơ, đó là một kĩ năng cơ bản."
"Tớ vẫn luôn thắc mắc.....Thao tác của cậu giống hệt với đại thần Alpha nhiều phần, chẳng lẽ cậu là học trò ?"
Đào Nguyên vội lắc đầu phản bác lại: "Không có, tôi cũng chỉ là một fan cuồng của BKA.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-t2-nam-than-jg-da-cuoi-toi/3644564/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.