Hữu Lộc không khỏi cảm thán trước màn đồ sát man rợ này, giơ ngón cái lên biểu thị sự kính nể toàn phần: "Bá khí.... Trận này người anh em gánh hết, tụi này yểm trợ."
Đào Nguyên: "Lẽ nhiên, giờ tớ chỉ có gặp 10 Lan đi, tớ canh thời cơ để outplay trình độ cho cậu ta sáng miệng."
Ngọc Lân nhìn thời gian hồi sinh của đối thủ sắp cận kề: "Muốn tự mãn thể nào thì gác hết qua một bên đi, giờ lấy cậu làm trung tâm rồi thì đừng kéo cả đội xuống cùng nữa đấy."
Đào Nguyên nhanh chóng đi chuyển nhân vật tới đường trên tiếp tục farm lính: "Tớ biết rồi, đánh xong tối nay cả đám cùng đi ăn một bữa đi."
Màn hình lớn chiếu lại cảnh diễn biến trận đấy mới nãy, Viễn Phong nhìn lại cũng rất hài lòng với sự lựa chọn xông pha đầy liều lĩnh này và cách cậu quét sạch giữa trung tâm đội đối thủ.
Chỉ tiếc rằng nếu đây là giải đấu lớn, việc này xứng đáng được ghi danh và nhanh chóng thừa nhận thực lực bởi người xem rồi, lúc đó việc cậu được vào vị trí dự bị cũng có thể bàn rằng thực lực thế này rất xứng đáng.
A: "Cảnh outplay 1vs5 này thực sự đúng là bắt mắt, nhưng xét chất tướng thả diều thì cũng khó được như vậy, cùng lắm là được Quadra thôi."
Viễn Phong: "Chưa kể tới việc phải tấn công tướng yếu máu nhất, nếu không thì mọi thứ sẽ tan tành."
B: "Nhưng mà, nếu nói ra điều này cũng hơi kì, tôi lại nhớ tới cách thao tác đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-t2-nam-than-jg-da-cuoi-toi/3644563/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.