Trải qua những ngày tháng luyện tập cao độ, sự thay đổi liên tục về chiến thuật, hướng dẫn về các cách úp ngược và tìm đúng thời cơ, cuối cùng cũng đến ngày diễn ra sự kiện offline Honor of King 5vs5.
Địa điểm được chọn là sảnh đường A của một trường đại học có tiếng với sự cho phép hợp tác hai bên, dòng người bên ngoài chưa kịp bước vào một góc thì có dòng người đã chật kín ở lối đi.
Viễn Phong dừng xe ở một khoảng cách khá xa, bảo sáu người kiểm tra lại còn thiếu gì nữa không.
"Mấy đứa nhớ kiểm tra lại nhé, cho đến khi chọn ra 8 đội để đánh Tứ Kết thì phải thi đấu cả ngày lận."
Ngọc Lân: "Đều có rồi, sạc dự phòng cũng đầy đủ."
Hữu Lộc: "Đã...đã cố hết sức rồi, phải đánh thật nhiệt tình vào để không uổng phí những ngày thiếu ngủ...."
Người khác cũng mệt mỏi, nhưng vẫn không ngừng động viên với nhau, nhưng Đào Nguyên ngồi ở ghế phụ cảm thấy không căng thẳng mấy.
Lí do là vì cậu nhìn thấy những bóng dáng sinh viên đang nô đùa cùng bạn bè, trong khi đó cấp hai còn không thể học được.
Nỗi buồn cứ thế lấn áp đi áp lực hôm nay, chỉ cách nhau một tấm kính xe lại thể hiện sự tương phản giữa hoàn cánh.
Viễn Phong: "Mấy đứa xuống trước đi."
Hữu Lộc: "Vậy còn Đào Nguyên ? Cậu ấy không có mặt thì khó thi đấu được."
Viễn Phong: "Sẽ xuống ngay thôi, mấy đứa cứ tới điểm tập kết đi."
Dù muốn hối thúc lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-t2-nam-than-jg-da-cuoi-toi/3644552/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.