Từ khi vào phòng đến giờ, chỉ có hắn mới biết bản thân đã kiềm chế như thế nào để không ôm chầm lấy cô.
Giờ đây nhìn người con gái không biết khi nào đã ngồi dậy trên giường bệnh, hắn lại không biết làm thế nào.
Cô gái vừa nãy còn đau đớn dựa vào lòng hắn, vừa yếu ớt vừa đáng thương, bây giờ lại như đóa hoa hướng dương nhỏ, tươi cười dịu dàng nhìn hắn, đặc biệt là đôi mắt kia, đôi mắt màu trà khiến hắn muốn chìm vào đó mãi kia đang chỉ nhìn một mình hắn.
Bàn tay run lên, phải vài phút sau, hắn mới lấy lại bình tĩnh, không đáp lại cách gọi thân mật kia, chỉ đơn giản nâng bát cháo nghi ngút khói lên, nhẹ nhàng thổi thổi, rồi đưa đến bên môi cô: "Cháo gà, ăn đi."
Nào ngờ, cô lại dở chứng, ngoảnh mặt ra hướng khác, hơi biễu môi: "Không ăn."
Niệm Ức: "???"
Đây vẫn là lần đầu tiên cô thể hiện mặt này trước mặt hắn, đáng yêu không chịu được, nhưng cháo vẫn phải ăn. Vậy là Niệm ca lại xuống nước, cố gắng làm giọng điệu dịu dàng nhất có thể: "Ngoan, ăn thì mới mau khỏe được."
[Tranh Ca chỉ đăng truyện tại NovelToon và NovelToon, mọi trang web khác đều là reup!]
Lúc này, Tô Đình mới quay đầu lại, trong mắt toàn là ý cười, nhưng gương mặt lại tỏ vẻ ai oán: "Cậu không trả lời tớ."
"Cái gì không trả lời?" Niệm Ức hơi nghi ngờ, vẫn chưa hiểu ra sao.
Tia giảo hoạt lóe lên trong đôi mắt, Tô Đình cố gắng áp chế ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3584348/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.