Sau đêm tân hôn, tân nương đều phải tới bái kiến chủ mẫu của phủ đó. Bởi vì phụ mẫu Phó Da Hành đều đã mất khi hắn còn nhỏ, cho nên cô xem như không phải đi dâng trà bái lạy. Có điều hắn được hoàng thái hậu nhận nuôi.
Cho nên vẫn phải có phần lễ nghĩa trong cung. Chính là nói cô phải vào cung diện kiến hoàng thái hậu.
Lúc này người hầu trong phủ lại không có ai đến hầu hạ cô. Người duy nhất ở bên lại là nha hoàn Tú Nhi thân cận hầu hạ cho cô ở nhà mẹ đẻ, lúc cô gả đi được phụ mẫu cô phó thác đi theo để tiện chăm sóc.
"Tiểu thư! Đám người trong phủ này cũng thật là quá đáng! Cũng coi thường người quá rồi! Lại không có lấy một nha hoàn tới phục vụ người! ".
Giọng điệu Tú Nhi tức giận thay cho cô, dường như còn ấm ức hơn cả người nên ấm ức là cô.
Đối với mấy cái lễ nghi phép tắc này, cô chỉ cười nhạt. Nhìn vào bản thân trong gương mà nhẹ nhàng nói với Tú Nhi đang đứng bên cạnh.
"Ngươi chải chuốt cho ta đi! Không cần vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy mà tức giận. Sẽ có lúc ta dạy dỗ lại bọn họ ".
Tú Nhi vẻ mặt không hiểu ý tứ trong lời nói của cô. Vốn biết tiểu thư nhà mình từ trước tới nay luôn nhu nhược, mảnh mai. Đối với ai cũng ôn nhu dịu dàng. Cho nên đôi lúc sẽ chịu ủy khuất.
Thấy Tú Nhi hơi cúi mặt buồn rượi, hẳn là lo nghĩ cho chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-he-thong-cuu-vy-009-phan-dien-la-cua-ta/3722659/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.