Nghỉ trưa, mấy người Vương Tuấn Khải cũng kéo nhau đến quán ăn của cô Tạ dùng bữa. Hôm nay Vương Nguyên muốn ăn thêm một ít đồ ăn vặt nên cũng gọi thêm lên để dùng cơm xong thì ăn.
"Vậy là trưa nào hai người cũng đến đây ăn?" Trần Dịch Hằng hỏi.
"Không có, nhưng cũng rất thường xuyên đến." Vương Nguyên nói.
Thức ăn lên, mấy người Vương Tuấn Khải cũng dùng bữa. Vương Nguyên không muốn ăn củ cải liền gắp bỏ sang cho Vương Tuấn Khải ăn. Anh cũng không nói gì, gặp lại cho cậu mấy miếng rau xào rồi cũng bắt đầu dùng bữa.
"Quán ăn này thức ăn rất ngon đó, hai người đúng là biết chọn chỗ mà" Ngao Tử Dật vừa ăn vừa nói.
"Là Vương Nguyên dẫn tôi đến đó." Vương Tuấn Khải nói.
Ngao Tử Dật gật đầu rồi cũng tập trung ăn. Sau khi cả đám ăn no rồi thì Vương Nguyên cũng với lấy mấy bịt bánh trên bàn bóc ra ăn.
"Tối nay anh đi dùng bữa với ông ấy à?" Trần Dịch Hằng nhìn Vương Tuấn Khải hỏi.
"Ừm, muốn đi à?" Vương Tuấn Khải hỏi.
"Có chút, chủ yếu là muốn xem thử ông ấy như thế nào thôi" Trần Dịch Hằng nhún vai nói, đối với người cha kia hình như không có chút ấn tượng nào.
"Ừm, tối dẫn theo em và Vương Nguyên đi." Vương Tuấn Khải nói.
Trong lúc Vương Tuấn Khải nói chuyện với Trần Dịch Hằng không để ý đến Vương Nguyên thì cậu đã ăn hết bịt bách trên tay rồi. Vương Nguyên đưa tay muốn lấy thêm một bịt nữa nhưng tay còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-thanh-xuan-ruc-ro-/3744718/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.