🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vương Nguyên đi đến hành lang trước lớp học thì thấy Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ nói gì đó nên cũng không làm phiền hai người họ mà đi thăng vào trong lớp học.

Đợi đến khi Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ vào lớp thì chuông vào học cũng đã reo lên. Vương Tuấn Khải ngồi xuống bàn học, anh liếc nhìn sang Vương Nguyên đang giải bài thì nói.

"Chăm chỉ như vậy?"

"Không thông minh nên phải chăm chỉ." Vương Nguyên bỉu môi nói, so với cái điểm biến thái của Vương Tuấn Khải thì cậu quả thật là cần cố gắng.

"Hạng hai đầu vào mà không thông minh hả?" Vương Tuấn Khải khẽ cười nói.

"Cũng không so được với hạng nhất đầu vào mà." Vương Nguyên nói.

Vương Tuấn Khải nghe thấy thì cũng chỉ cười rồi bắt đầu tập trung vào bài học. Hai tiết học đầu kết thúc, Vương Nguyên cũng mệt mỏi nằm dài ra bàn.

Vương Tuấn Khải nhìn thấy thì hỏi.

"Sao vậy? Không khỏe hửm?"

"Không có, chỉ là cảm thấy có chút mệt thôi." Vương Nguyên nhìn anh nói.

"Vậy tiết học sau cậu ở trên lớp nghỉ đi, tôi giúp cậu xin phép thầy thể dục." Vương Tuấn Khải nói.

"Không cần đâu, tôi có thể học."

"Có được không vậy?"

"Được mà, không có sao đâu sức khỏe vẫn ổn."

Vương Tuấn Khải nghe xong cũng chỉ gật nhẹ đầu một cái rồi thôi, nếu cậu đã không có vấn đề gì thì anh cũng chẳng phải lo lắng làm gì.

Tiết thể dục bắt đầu, lớp của 10A1 cũng bắt đầu di chuyển sang khu thể chất ở sân sau trường để học. Tiết thể dục 10A1 học chung với 10A5, nên khi mấy người Vương Tuấn Khải đến đã không ít người của 10A5 bàn tán xôn xao. Còn có mấy cô gái chạy đến chỗ Vương Tuấn Khải xin anh phương thức liên lạc.

"Bạn học Tuấn Khải, có thể cho tôi xin phương thức liên lạc không?" Kiều Mỹ Na ở lớp 10A5 nói.



Vương Nguyên vừa nghe thấy liền liếc cho Vương Tuấn Khải một cái, anh dám cho thử cậu xem.

Vương Tuấn Khải thấy cậu liếc mình thì cũng nhìn Kiều Mỹ Na từ chối.

"Thật ngại quá, tôi không có điện thoại."

Kiều Mỹ Na bị anh từ chối thẳng thừng cũng chạy về lớp. Không ngờ đến được Vương Tuấn Khải lại từ chối hoa khôi khối 10 là mình.

Trần Dịch Hằng thấy Kiều Mỹ Na chạy về lớp thì đi đến gác tay lên vai Vương Tuấn Khải trêu chọc.

"Cậu không có điện thoại thật hả? Tôi nhớ là cậu có mà."

"Cút." Vương Tuấn Khải nhún vai đẩy tay Trần Dịch Hằng ra rồi đi đến xếp hàng vào.

Vương Nguyên nhìn thấy anh bước đến lại liếc cho anh một cái.

"Bạn học Tuấn Khải, có thể cho tôi xin phương thức liên lạc không?"

Vương Tuấn Khải khẽ cười, anh đến gần thì thầm vào tai cậu.

"Phương thức liên lạc của anh không phải em biết rõ nhất hả? Sao vậy, lại ăn giấm chua rồi?"

"Ai thèm ăn giấm chua của anh?" Vương Nguyên nhỏ giọng đáp rồi cũng đẩy Vương Tuấn Khải ra.

Thầy giáo thể dục đến phân công cho hai lớ khởi động sau đó thì hoạt động tự do đừng để bị thương là được.

Mấy người Vương Tuấn Khải khởi động xong thì Mã Gia Kỳ đi đến rủ đội bóng rổ của lớp chia ra thi dấu với nhau.

Nhưng vì chân của Vương Nguyên vẫn chưa có lành hẳn nên cậu không tham gia mà chỉ ngồi ở ngoài nhìn xem mấy người họ chơi.

Vương Tuấn Khải giữ bóng, anh đối mặt với Trần Dịch Hằng thì khẽ nhếch môi nói.



"Kỹ thuật không tổi."

Vương Tuấn Khải đi bóng qua người Trần Dịch Hằng sau đó ném bóng vào rổ trọn 3 điểm khiến mấy người trên sân trố mắt ra nhìn.

"Tôi không chơi nữa, các cậu tự chia ra đánh đi." Vương Tuấn Khải nói rồi liền đi đến chỗ Vương Nguyên ngồi.

Anh đưa tay lấy chai nước khoáng trong tay Vương Nguyên mở nắm uống mấy ngụm rồi lại đưa về tay cậu.

"Làm gì đấy? Nước tôi uống qua rồi." Vương Nguyên nhìn anh nói.

"Thì có làm sao? Hửm?" Vương Tuấn Khải nhướn mày nói.

Vương Nguyên không thèm nói với anh mà quay đầu lại xem mấy người Mã Gia Kỳ chơi bóng. Vương Tuấn Khải nhìn cậu xem mấy người Mã Gia Kỳ đánh bóng rồi liền không để ý nữa mà lấy điện thoại ra xem.

Nào có ngờ được, Vương Tuấn Khải vừa lấy điện thoại ra thì mấy bạn nữ sinh của 10A5 lại tiếng đến xin phương thức liên lạc.

"Bạn học Tuấn Khải, cậu có điện thoại sao lại từ chối tôi? Tôi chỉ muốn xin phương thức liên lạc để sau này tiện hỏi bài mà thôi." Kiều Mỹ Na nói.

Vương Tuấn Khải tắt điện thoại, anh bật lên lại sau đó đưa sang cho Kiều Mỹ Na xem.

"Có nhìn rõ chưa? Điện thoại nào là điện thoại của tôi?"

Kiều Mỹ Na nhìn ảnh nền trên điện thoại là ảnh của Vương Nguyên thì nhìn sang cậu, vừa nhìn sang đã thấy cậu đang nhìn mình chằm chằm.

"Cô có muốn phương thức liên lạc nữa không?" Vương Nguyên nhìn Kiều Mỹ Na hỏi.

Kiều Mỹ Na ngượng ngùng lắc đầu nói.

"Xin lỗi hai cậu."

Kiều Mỹ Na nói xong liền chạy đi, cô ta cứ tưởng điện thoại đó là của Vương Tuấn Khải ai ngờ được lại là điện thoại của Vương Nguyên làm cô ta bị cậu nhìn đến ngượng ngùng.

Nhưng cô ta làm sao biết được là Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải người xướng kẻ họa. Điện thoại là điện thoại của Vương Tuấn Khải đó chứ, chỉ có điều anh để hình Vương Nguyên thôi. Nào ngờ lúc đó lại hữu dụng thế, nói với Kiều Mỹ Na là điện thoại của Vương Nguyên thế là Kiều Mỹ Na liền tin sái cổ rồi ngượng ngùng chạy đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.