Buổi tối, Dịch Dương Thiên Tỉ đến còn mang theo cả Ngao Tử Dật và Lý Thiên Trạch đến. Vương Tuấn Khải nhìn thấy người đến còn có cả Lý Thiên Trạch và Ngao Tử Dật thì khẽ nhíu mày.
"Có cả mấy cậu?" Vương Tuấn Khải khó chịu nói.
"Cậu nhăn mặt nhíu mày làm gì? Tôi cũng đâu có ăn thịt được ở trong lòng cậu." Ngao Tử Dật nói.
Vương Tuấn Khải nghe vậy cũng chỉ lườm cho Ngao Tử Dật một cái, anh vốn dĩ chỉ muốn để cho Dịch Dương Thiên Tỉ và Trần Dịch Hằng biết quan hệ của anh và Vương Nguyên thôi. Bây giờ thì lại nhiều hơn anh nghĩ rồi.
"Không sao mà, có thêm họ cũng vui mà." Vương Nguyên đặt đầu lên vai anh nói.
Vương Tuấn Khải nghe Vương Nguyên nói vậy cũng không mặt nặng mày nhẹ với họ nữa mà nói Trần Dịch Hằng dọn thức ăn lên. Trần Dịch Hằng tuy không hài lòng nhưng vẫn dọn lên, nếu không một lát Vương Tuấn Khải sẽ đá Trần Dịch Hằng ra ngoài đường mất.
Thức ăn được dọn lên mọi người cũng kéo sang bàn ăn ngồi.
"Vương Nguyên này, điểm nào trên người của Vương Tuấn Khải thu hút cậu vậy?" Ngao Tử Dật nhìn Vương Nguyên hỏi.
"Hả, chắc là đôi mắt của anh ấy." Vương Nguyên ngước nhìn lên Vương Tuấn Khải nói.
"Sáng nay lúc gặp tôi cậu cũng chỉ để ý đến đôi mắt của tôi là vì nó giống đôi mắt của anh ấy sao?" Trần Dịch
Hằng nhìn cậu hỏi.
"Ừm, tôi chỉ cảm thấy mắt cậu khá giống Tuấn Khải nên mới nhìn thêm một lúc."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-thanh-xuan-ruc-ro-/3742346/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.