Mã Gia Kỳ đem sổ khám bệnh về lớp phát cho mọi người xong trời liền đổ mưa ào ạt xuống. Loa phát thanh của nhà trường cũng thông báo là vì trời mưa lớn nên buổi khám sức khỏe sẽ dời lại buổi chiều, hai tiết tự học tiếp theo học sinh vẫn học như bình thường.
Vương Nguyên nhìn trời mưa đổ như trút nước bên ngoài thì khẽ rùng mình. Cậu lấy áo khoát trong hộc bàn ra khoát vào sau đó liền quay sang Vương Tuấn Khải nhỏ giọng nói đủ để anh nghe.
"Em muốn ngủ, một chút có giáo viên vào thì anh gọi em dậy được không?"
Vương Tuấn Khải nhìn cậu gật đầu, lúc trước Vương Nguyên có nói qua với anh chỉ cần trời lạnh xuống thì cậu sẽ buồn ngủ, thôi vậy dù sao cũng chỉ là tiết tự học để cậu ngủ một lúc cũng được.
Vương Nguyên vùi đầu vào khuỷu tay mà ngủ, Vương Tuấn Khải nhìn nhiệt độ trong phòng học một cái rồi cũng yên tâm để cậu ngủ. Vì trời mưa xuống nên nhà trường đã mở máy sưởi rồi, Vương Tuấn Khải cũng không sợ
Vương Nguyên bị lạnh.
Đến giờ nghỉ trưa, trời mưa vẫn không ngừng nên Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên cũng không thể ra ngoài dùng cơm được nên chỉ đành chen chút vào nhà ăn của trường ăn trưa với mấy người Mã Gia Kỳ, đến cả Dịch Dương Thiên Tỉ và Trần Dịch Hằng cũng đi chung.
Vương Nguyên nhìn khay cơm trước mặt thì có chút khó nuốt trôi nên cứ ngồi lấy đũa đâm đâm vào cơm mà không ăn. Vương Tuấn Khải bên cạnh nhìn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-thanh-xuan-ruc-ro-/3740288/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.