Vương Nguyên nằm trên giường chơi điện thoại một lúc thì cửa phòng mở ra, Vương Tuấn Khải ở ngoài đi vào.
"Thức rồi?"
Vương Nguyên gật đầu, cậu tắt điện thoại đi rồi nhìn Vương Tuấn Khải nói.
"Chân em sưng lên rồi, không đi được.
"Ừ, anh biết. Nào anh bế em đi dùng bữa trước."
Vương Tuấn Khải đỡ Vương Nguyên ngồi dậy, vừa ngồi dậy hai tay của Vương Nguyên đã vòng qua cổ anh để anh bế mình xuống ăn tối. Vương Tuấn Khải thả cậu xuống ghế ngồi, anh dọn thức ăn rồi rồi cũng cùng cậu dùng bữa.
"Ăn đi, sau khi ăn xong anh thay thuốc cho em rồi sẽ đưa em về nhà." Vương Tuấn Khải canh gà đưa sang cho cậu nói.
"Dạ." Vương Nguyên gật đầu rồi cũng nghiêm túc ngồi ăn.
Sau khi anh và cậu ăn xong Vương Tuấn Khải cũng bôi thuốc thay băng ở chân và tay cho cậu, sau khi xong xuôi mọi viếc thì cũng cõng cậu quay trở về nhà cậu.
"Hai ngày tới đều là ngày nghỉ, ở nhà phải tự mình bôi thuốc thay băng nhớ chưa?" Vương Tuấn Khải nói.
"Dạ." Vương Nguyên nằm trên vai anh nói.
Vương Tuấn Khải đưa Vương Nguyên về đến nhà còn chưa kịp vào nhà thì trời đã mưa. Vương Nguyên nhìn thấy trời mưa liền nói.
"Anh ơi mưa rồi...hay là anh ở lại nhé?"
Vương Tuấn Khải im lặng một lúc rồi cũng khẽ gật đầu. Ở đây không ai có thể chăm sóc cậu được anh không an tâm.
"Um, vào nhà em trước đã." Vương Tuấn Khải nói rồi cũng đưa tay ấn chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-thanh-xuan-ruc-ro-/3738776/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.