Vương Tuấn Khải đưa Vương Nguyên về đến nhà mình thì cũng thả cậu ngồi xuống sofa mặc kệ luôn Vương Văn
Từ cùng với Kim Thanh Ý còn ở đó. Hiện tại xử lý vết thương cho Vương Nguyên là quan trọng nhất. Vương Nguyên thì ngược lại, vừa nhìn thấy trong nhà anh có người liền nắm lấy góc áo của Vương Tuấn Khải sống chết không chịu buông anh ra.
"Bây giờ anh đưa em đi thay đồ trước sau đó mới xử lý vết thương, nhìn xem quần áo em bẩn cả rồi." Vương Tuấn Khải xoa đầu cậu nói.
Vương Nguyên gật đầu, cậu chuyển từ nắm áo anh sang ôm lấy cổ anh để anh bế mình đi thay đồ.
"Em tự thay, hay để anh thay giúp?" Vương Tuấn Khải đặt Vương Nguyên ngồi lên thành bồn tắm hỏi.
"Em tự thay....anh ra ngoài đợi em đi." Vương Nguyên nhìn anh ngượng ngùng nói, cậu và anh chỉ vừa quen nhau làm sao có thể để anh giúp cậu thay đồ.
"Vậy anh ra ngoài đợi em." Vương Tuấn Khải nói rồi liền nhét bộ đồ vào tay Vương Nguyên rồi ra khỏi phòng tắm mà đến bên giường đợi cậu.
Vương Tuấn Khải ngồi đợi được 5 phút thì Vương Nguyên cũng nói vọng ra.
"Anh ơi...em xong rồi."
Vương Tuấn Khải nghe cậu bảo xong rồi cũng đi vào bên trong, anh nhìn đôi chân trắng nõn của Vương Nguyên không những bị trầy sướt rỉ máu, còn tím đỏ bầm đen thì khẽ nhíu mày, không biết là tên nào lại ra tay nặng như vậy.
Vương Tuấn Khải bế Vương Nguyên xuống lại sofa để xử lý vết thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-thanh-xuan-ruc-ro-/3738774/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.