Kết thúc ngày học, Vương Tuấn Khải cũng đưa Vương Nguyên về nhà. Trên đường đi Vương Tuấn Khải nhìn thấy người của cha mình liền nhíu mày giữ khoảng cách với Vương Nguyên. Không phải anh sợ cha anh biết quan hệ giữa cậu và anh, chỉ sợ người mẹ kế kia của anh làm khó cậu mà thôi.
Vương Nguyên thấy anh giữ khoảng cách với mình khó hiểu hỏi anh.
"Tuấn Khải, anh làm sao vậy?"
"Có người theo dõi anh."
Vương Nguyên nghe xong thì cũng gật đầu ngoan ngoãn đi ở phía trước anh, đến chỗ ngã tư đường thì cũng tách nhau ra ai về nhà nấy. Vốn dĩ Vương Tuấn Khải định là sẽ đưa cậu về đến nhà luôn, nhưng lại gặp phải người của cha anh theo dõi đành vậy thôi, anh cũng không có cách khác.
Vương Tuấn Khải vừa rẽ sang đường về nhà đã lấy điện thoại ra nhắn tin cho Vương Nguyên.
(Về nhà cẩn thận.)
Vương Tuấn Khải nhắn tin xong liền cất điện thoại vào túi rồi về nhà. Vương Tuấn Khải vừa về đến nhà đã thấy Di Tuệ nét mặt lo lắng đi đi lại lại ở trước cửa nhà liền nhíu mày đi đến.
"Xảy ra chuyện gì?" Vương Tuấn Khải nhìn Di Tuệ lạnh nhạt hỏi.
"Tiểu Thiếu Gia, Lão Gia và Phu Nhân đều đang ở bên trong. Tôi không ngăn được họ vào trong đến cả điện thoại cũng bị Lão Gia cho người lấy đi không thể nhắn tin cho ngài nên đành đứng đây đợi ngài về." Di Tuệ nhìn Vương Tuấn Khải lo lắng nói.
"Họ đến đây khi nào?" Vương Tuấn Khải nhíu mày hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-thanh-xuan-ruc-ro-/3738773/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.