Vương Nguyên sau khi về đến nhà liền lên phòng đóng cửa không để ai làm phiền mình. Khi nãy gặp lại Phương Hiệp làm cậu có chút không vui. Lúc cậu và Phương Hiệp quen nhau từng xảy ra hiểu lầm, nhưng chuyện Phương Hiệp trong lúc quen cậu còn cặp kè với người khác tuyệt đối không phải là hiểu lầm.
Nếu không phải Vương Nguyên có chút bản lĩnh thì sớm đã bị tên Phương Hiệp đó dắt mũi rồi. Không những chính mắt cậu nhìn thấy Phương Hiệp dẫn theo một cô gái đi ăn ở nhà hàng, còn đăng lên vòng bạn bè trên wechat, còn like ảnh nhau mà nói chỉ là hiểm lầm cậu mới không thèm tin.
Trong lúc Vương Nguyên còn đang khó ở thì điện thoại nội bộ trong nhà vang lên rồi truyền đến âm thanh của Quản Gia.
[Thiếu Gia, Ông Chủ muốn gặp cậu.]
"Ông ta về rồi sao?" Vương Nguyên nhíu mày hỏi lại, chẳng phải cậu vừa về không có ai ở nhà sao?
[Vâng, Ông Chủ đang ở sofa đợi cậu.]
Vương Nguyên không trả lời chỉ nhẹ nhàng mở cửa phòng đi ra rồi bước xuống lầu. Vương Nguyên vừa xuống lầu đã nhíu chặt mày lại, tình huống gì đây chứ? Phương Hiệp vậy mà từ khi nào lại có mặt ở nhà cậu chứ?
"Đứng đó làm gì mau qua đây ngồi đi." Vương Kiến Quy nhìn về phía cậu nói.
Vương Nguyên đi đến sofa ngồi xuống, đến cả người lớn cũng chẳng thèm chào ai cứ như thế mà ngồi xuống.
"Đây là con trai của anh sao? Mới đó mà đã lớn như thế rồi." Người đàn ông ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-thanh-xuan-ruc-ro-/3728960/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.